Nhân đức La gì

299. Nhân đức nghĩa là gì?

– Nhân đức là khuynh hướng bên trong, một thói quen tích cực, một đam mê để làm việc lành. [1803,1833] – “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em là đấng hoàn thiện.” (Mt 5,48) Điều đó có nghĩa là ta phải luôn biến đổi để tiến bước trên đường về với Chúa. Với sức loài người ta chỉ có thể tiến chút đỉnh thôi. Thiên Chúa tăng cường các nhân đức nhân bản bằng ân sủng Người, và ngoài ra Người còn ban cho ta những nhân đức đối thần, giúp ta gần gũi với Chúa và sống an bình trong ánh sáng của Người. → 293-294

Phúc cho ai đói khát sự công chính, vì họ sẽ được thoả lòng. – Mt 5,6

“Sống tốt chẳng qua chỉ là yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và bằng tất cả hành động. Đó là dành cho Người một tình yêu toàn vẹn (nhờ đức tiết độ) mà không một tai họa nào có thể lay chuyển (liên quan đến đức can đảm) chỉ vâng lời Chúa mà thôi (là đức công bằng) và quan tâm phân định mọi sự để khỏi bị bất ngờ do mưu mô dối trá (đây là liên quan đến đức khôn ngoan).” – Thánh Augustinô

Thưa: Các đức tính nhân bản là xu hướng thường xuyên và kiên trì của lý trí và ý chí nhằm điều chỉnh hành vi của chúng ta, điều tiết các đam mê và hướng dẫn nếp sống chúng ta cho phù hợp với lý trí và đức tin. Nhờ đạt được và củng cố thường xuyên bằng các hành vi luân lý tốt, các đức tính nhân bản được ân sủng Thiên Chúa thanh luyện và nâng cao.

Lần thứ ba vào một buổi tối, em gái bạn xin bạn giúp cô làm bài tập toán. Bạn ngừng việc riêng của mình để giải thích một khái niệm. Nghe có vẻ quen? Khi đó bạn là người đức hạnh! Dành thời gian để giúp một người là tấm gương thực hành các nhân đức tốt lành và kiên nhẫn. Nhân đức là một hành động phản ánh Thiên Chúa, giúp đỡ người khác và cũng giúp đỡ bạn.

Có nhiều nhân đức. Chúng ta sẽ khảo sát tỉ mỉ một số nhân đức trong những bài sau. Bảy nhân đức chính chúng ta sẽ nhìn vào dẫn đến những nhân đức khác, như vui mừng, xác thực, chạnh lòng thương, hài hòa, tha thứ, tôn trọng, trách nhiệm, chân thật và hòa bình.

Trong các mối tương quan của mình, chúng ta có những lựa chọn cách đối xử với nhau. Trong ví dụ tôi cho ở trên, bạn có thể phớt lờ yêu cầu giúp đỡ làm bài tập của em gái bạn hay thậm chí nói thẳng với cô đừng làm phiền bạn. Thay vào đó, bạn chọn con đường nhân đức bởi vì bạn yêu thương và quý trọng em gái của bạn và muốn điều tốt nhất cho cô.

Tại sao chúng ta có đạo đức tốt? Ở một mức độ, chúng ta thấy được dạy rằng, có đạo đức tốt là bổn phận của chúng ta. Thiên Chúa ban cho chúng ta lề luật như Mười Điều Răn để bảo vệ và nuôi dưỡng nhân đức. Giáo Hội cũng hướng dẫn chúng ta, dùng Kinh Thánh và sự khôn ngoan đang diễn ra và lời dạy của Chúa Thánh Thần để làm cho chúng ta biết bổn phận của mình khi dó đạt tới các nhân đức.

Nhưng nó hơn những quy luật sau đây. Ở mức độ khác, tất cả chúng ta có cái nhìn về loại người chúng ta muốn trở trành. Hầu hết chúng ta muốn được yêu thương và được tôn trọng. Để điều này xảy ra, chúng ta cần phải là người yêu thương và tôn trọng. Sống một cuộc sống có đạo đức tốt giúp chúng ta trở thành loại người chúng ta muốn.

Khi chúng ta gặp người cần giúp đỡ, chúng ta thường làm phần của mình. Điều này có nghĩa là làm việc vặt ở nhà, chăm sóc anh em ruột thịt, hay mang hàng tạp phẩm cho người hàng xóm lớn tuổi. Không phải là thuận tiện hay vui thích nhưng dù sao chúng ta cũng làm nó. Khi người ta cần và chúng ta đáp ứng là chúng ta đang thực hành nhân đức. Việc thực hành này trở thành thói quen hay một kiểu mẫu về đức hạnh. Chúng ta thực hành nhân đức bởi vì chúng ta quan tâm đến người khác.

Thưa: Các đức tính nhân bản là xu hướng thường xuyên và kiên trì của lý trí và ý chí nhằm điều chỉnh hành vi của chúng ta, điều tiết các đam mê và hướng dẫn nếp sống chúng ta cho phù hợp với lý trí và đức tin. Nhờ đạt được và củng cố thường xuyên bằng các hành vi luân lý tốt, các đức tính nhân bản được ân sủng Thiên Chúa thanh luyện và nâng cao.