Khẩu Thị Tâm Phi truyện full

Converter: Ngocquynh520
Editor + beta-er + ebook creator: Hoàng Phủ Vũ Nguyệt

Giới thiệu:

Nên nói thế nào về người ở chung mới của anh đây? Ngây thơ, lạc quan, tính tình lanh lợi hơn anh. Mỗi lần bị anh ức hiếp chỉ biết thầm mắng một câu “Qủy đáng ghét”, rõ ràng là tức giận vậy mà lại giống như bé con đang làm nũng làm cho anh nhịn không được muốn tiếp tục trêu chọc cô để có thể tiếp tục nhìn thấy gương mặt đáng yêu kia. Anh thừa nhận mình có phần biến thái nhưng vì có cô, mỗi ngày đối với anh thật đáng mong đợi…

Nên miêu tả thế nào về người ở chung mới của cô đây? Trên căn bản, anh rất tốt, mọi yêu cầu đều hợp tình hợp lý. Vấn đề duy nhất là ở cái miệng kia, anh cần học một khóa về nghệ thuật ăn nói. Anh có thói quen nói thật, cô đoán vì vậy mà anh đã chịu không ít khổ cực. Càng suy nghĩ thì cô càng không thể mặc kệ anh được. Cô rất muốn đối xử tốt với anh, rất muốn nghe anh mói một câu dịu dàng,.....

Tác Giả: ThoKami1

Thể loại: Giới giải trí, quan hệ nuôi dưỡng, HE, ngược.

Số chương: 94 chương + 6 phiên ngoại.

Cp chính: Trương Nhất Linh x Tống Liu

Cp Phụ: Lâm Sang Ngư x Lưu Nguyệt.

Giới thiệu:

Tống Liu là một huyền thoại trong làng giải trí.

Nàng là ảnh hậu đầu tiên của hãng điện ảnh truyền hình Linh Long, nàng đóng vai phụ đầu tiên năm mười bảy tuổi, bắt đầu đóng vai chính ở tuổi mười tám. Là sao nữ đoạt nhiều giải thưởng nhất lịch sử làng giải trí, tương lai không ai có thể so sánh được.

Ngoài ra, nàng còn có một bộ mặt đủ để hại người, có thể được mô tả như một người chiến thắng thực sự trong cuộc sống.

Theo lời đồn đại, cha mẹ của Tống Liu qua đời năm 16 tuổi, nàng được Trương gia nhận nuôi và có quan hệ thân thiết với cô con gái cả Trương Nhất Linh.

Chờ đã, Điện ảnh và Truyền hình Ling Long không phải là Trương gia sao? Đây là được nuôi dưỡng từ khi còn nhỏ?

Tại buổi họp báo--

Đại diện của Linh Long: Kể từ hôm nay, Tống Liu và phía chúng tôi chính thức chấm dứt hợp đồng và không liên quan gì đến chúng tôi nữa."

Từ bí mật này đến bí mật khác mở ra, sau bao nhiêu thăng trầm liệu hai người có đến được với nhau.

                                    
                                          

Tay không gãy.

Chân cũng không đứt.

Trên người, miệng vết thương đều bôi thuốc, thậm chí còn được băng bó tỉ mỉ.

Nhưng gương mặt tuấn mỹ của Luyện Thiên Sương hơi hơi vặn vẹo, sắc mặt cực kỳ xanh mét, xét độ đáng sợ mà nói, quả thực so với tổn thương trên người hắn còn muốn nghiêm trọng hơn.

Người sáng suốt vừa thấy đã biết, hắn đang cực kỳ tức giận.

Nhưng nam tử ngồi đối diện hắn lại làm như không thấy, chỉ quơ quơ chén thuốc trong tay, cố ý tha trường điệu tử(kéo dài âm điệu): "Luyện tiểu xà, uống thuốc đi nào --"

Luyện Thiên Sương khóe miệng run rẩy, phượng mâu(mắt phượng) vừa chuyển, đầu tiên là nhìn ván giường dưới thân vừa lạnh vừa cứng, tiếp theo nhìn nhìn trên đỉnh đầu tối đen như mực, cuối cùng xem xem chung quanh tường đá loang lổ vết máu, duy nhất không cùng người nọ tầm mắt tương đối.

Trên đời này thảm nhất là chuyện gì?

Không phải bản thân bị trọng thương, cũng không phải hiện nguyên hình, thiếu chút nữa bị lột da xà, mà là...... Bị chính oan gia đối đầu cứu mạng!

Luyện Thiên Sương càng nghĩ càng tức giận.

Hắn quả thật là quá mất mặt, bị một con miêu yêu đùa giỡn xoay như chong chóng, không những không đòi lại được Chu quả, bản thân lại bị trọng thương, ngay cả nguyên hình cũng hiện ra.

Cơ mà...... Hết thảy những chuyện này thì liên quan gì đến lão quỷ kia?

Đang yên đang lành, ai kêu gã chạy tới vô giúp vui?

Thế nhưng lại còn ra tay cứu người!

Nghĩ, Luyện Thiên Sương rốt cục cũng thu hồi ánh mắt, hung tợn hướng "Ân nhân cứu mạng" của mình mà trừng mắt, nếu không phải là tình trạng không cho phép, hắn nhất định sẽ rút kiếm, trực tiếp đem người này thiên đao vạn quả(băm thành trăm mảnh).

Mà người nọ da mặt cũng thực dày, vẫn như cũ mỉm cười lười biếng, thật tốt tính khuyên nhủ: "Ngươi không ngoan ngoãn uống thuốc, vết thương trên người sao tốt lên được."

Ngữ khí kia thần thái kia, quả thực giống như đang dỗ trẻ con.

Luyện Thiên Sương sắc mặt thoạt nhìn không tốt hơn là mấy, ánh mắt như băng như kiếm, tiếp tục trừng người kia.

Quả nhiên, người trước mặt này tên gọi Lăng Phi, từ đầu đến chân đều làm người ta chán ghét!

Thực ra, Lăng Phi tướng mạo mặc dù không tuấn mỹ bằng Luyện Thiên Sương, nhưng ngũ quan đoan chính lại tuấn lãng, râu dài phiêu phiêu, tuấn dật tiêu sái, phong độ nhẹ nhàng. Hơn nữa tiếng nói của gã trầm thấp khàn khàn, khi nói chu­yện mang một ý vị hàm súc, thập phần được người yêu mến.

Muốn trách thì trách ánh mắt hắn thật sự quá kém...... Không, rất hảo, cố tình cùng Luyện Thiên Sương cùng yêu mến một nữ nhân.

Bởi vậy tình địch gặp mặt, hết sức đỏ mắt.

Bọn họ hai người bắt đầu từ lúc mới quen, vẫn luôn cãi nhau ầm ĩ, tranh đấu không ngớt.