Let fate take its course là gì

X

Privacy & Cookies

This site uses cookies. By continuing, you agree to their use. Learn more, including how to control cookies.

Got It!
Advertisements

Trưa ngã nghiêng nắng ở Chimi Lhakhang

Vạn sự tùy duyên- nếu hiểu được vạn sự tùy duyên sẽ thấy cuộc đời thật có nhiều điều nên trân quý.

Nói dài dòng vậy thôi chỉ để mở đầu rằng: nhớ Bhutan quá!!! Cũng gần một năm rồi màthời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa. Thật ra, do dạo này Bhutan là đề tài hot để mọi người bàn tán và trò chuyện từ trên bàn ăn, quán nhậu cho đến công ty. Chắc có lẽ một phần là do bài phát biểu gây chấn động của thủ tướng Bhutan-Tshering Tobgay tại Vancover [Canada] về chống biến đổi khí hậu, về văn hóa, môi trường mà báo chí và các bạn facebooker nhiệt liệt chia sẽ trong mấy ngày qua. Hay là chuyến viếng thăm Bhutan của cặp đôi viết nên chuyện tình cổ tích không thua kém gì câu chuyện của Chàng- Vua Jigme Khesar Namyel wangchuckvà Nàng- hoàng hậu Jetsun Pema ở Bhutan là hoàng tử nước Anh William và công nương Kate. Anh đồng nghiệp trong công ty người Malay thì than thở rằng muốn đi Bhutan trong năm nay mà chính phủ Bhutan đã hết quota [cấp visa] cho khách du lịch do đã đủ số người [ sao thấy bên VN vẫn đi quá trời mà ta]. Mấy đứa bạn ai cũng đòi đi Bhutan. Nhưng nhiều người đi Bhutan quá mình lại thấy lo lắng đây. Cứ giới hạn số lượng khách du lịch mỗi năm như hiện nay Bhutan đang làm vẫn là cách hay nhất để giữ gìn bản sắc và một nền văn hóa độc đáo, có nguồn ngoại tệ để phát triển đất nước nhưng vẫn giữ được cân bằng sinh thái, môi trường. Và cứ nên duy trì việc quy định mức phí một ngày phải trả là 250 USD như hiện nay , cũng như cấm du lịch bụi như vẫn làm, như là một cách vừa nhắm mắt vừa mở cửa thì sẽ vẫn phát triển được đất nước và đi đôi với việc bảo vệ thiên nhiên, cảnh quan, cân bằng hệ sinh thái [ nhưng hy vọng Bhutan sẽ xây thêm đường sá chạy êm hơn].

Nhìn cũng giống trong phim Jungle book

Bản thân mình nghĩ, có được một điều gì đó quá dễ dàng không phải là một cái hay. Đơn giản như bạn sẽ phải cân nhắc việc bỏ ra một số tiền 2,500 USD cho một chuyến đi Bhutan mà không được ăn sơn hào hải vị thì bạn sẽ đắn đo ghê lắm hay bạn sẽ hốt hoảng khi nghe mình trả lời là hơn tiền một tour đi Châu Âu đấy. Vâng, nhiều khi lúc đó bạn sẽ chọn Châu Âu hơn là Bhutan ấy chứ. Nhưng, cá nhân mình nghĩ, giá trị một chuyến đi và giá trị của những cái bạn đượcở Bhutan nhiều hơn con số 2,500 USD kia rất nhiều.

Đi tìm vua và hoàng hậuĐứng chờ xem cậu ấy đã đi làm về chưaHaha

Bữa cơm mà mình nhớ nhất trong những ngày ở Bhutan là bữa tối đơn giản ở Wangdee Valley chỉ một món duy nhất tại nhà chị của Anh hướng dẫn Tenzin, mà thật sự mình cũng rất khổ sở để ăn món ăn đó nhưng mình rất trân quý tình cảm và sự nhiệt tình của họ. Bữa cơm mà mình cảm thấy ngon miệng là khi ở thủ đô Thimphu được ăn gà kho và đậu xào ít ớt [ có lẽ do đói sau một hành trình dài]. Bữa cơm mà mình sung sướng nhất là được ăn khô cá dứa made in vietnam và canh cải xanh ở ngôi nhà dễ thương trên đồi có vườn táo và mấy con gâu gâuTất cả là kỉ niệm mà.

Một quán ven đường bán đồ organic

Buổi chiều buồn mà an yên nhất là buổi chiều lạc ở Punakha Valley. Tenzin lái xe chở mình theo con đường thông dọc thung lũng đi từ Meri Puensum Resort. Con đường nhỏ bé quanh co, uốn lượn men theo đồi thông một bên là thung lũng sâu hun hút nhưng lại dẫn lên một tu viện cao trên đỉnh núi.Đó là buổi chiều nghe những thanh âm rỉ rả được phát ra từ chiếc radio trong căn phòng ấm cúng của Thầy và cốc trà sữa thơm lừng. Buổi chiều vui sướng nhất là buổi chiều đi dạo Thimphu, lang thang nhiều ngõ ngách và lạc vào nhà của Beasan để rồi được bà của nhóc ấy pha cho một cốc trà sữa ngon, được trò chuyện với cả gia đình họ. Buổi chiều buồn ngủ nhưng hào hứng nhất là buổi chiều đầu tiên đến Thimphu do mất ngủ từ đêm trước ở BKK nhưng vì trận bóng đá vòng loại World Cup diễn ra ngay sân vận động trung tâm nên háo hức quá chừngVà nhiều buổi chiều lạ lùng khác nữa

Nhà của Beasan và bà của cậu ấy. Ngôi nhà nhỏ xinh có những chậu hoa

Buổi tối lãng mạn và nên thơ nhất là buổi tối ở Paro có trăng, có sao, có đêm hun hút sâu, ngõ tối đèn khuya và ngồi giữa trời uống bia trong đêm lạnhlùng và nhiều buổi tối vui vui khác , được gặp gỡ nhiều con người khác nhau với những tính cách khác nhau nhưng tất cả họ đều rất nhiệt thành. [ nhiệt tình và chân thành]

Người lạ trên đường...cho quá giang đi Tiger's Nest
Đồng phục rất dễ thương
Em đang chơi nhảy dây mà sao chụp hình em?
Trẻ em Thimphu chơi đá cầu
Em tan trường về trên con đường ruộng dẫn vào Chimi Lhakhang-Punakha
Ở đâu đó trên đường đi công viên quốc gia
Em ở Chimi Lhakhang Monastery- Punakha

Và điều amazing ở Bhutan mà mình thích thú nhất là được gửi đi những lá thư có con tem là hình của mình. Hình của mình in lên con tem hay hình của người dưng thương nhớ nào đó cũng được. Thật kì diệu làm sao!!! Nếu được trở lại, mình muốn làm điều này quá đi chứ. Nếu ai có đi Bhutan, gửi cho mình postcard hay lá thư nhé, mình rất mongmong đấy.

A postcard to me!

Thế nên, bây giờ mình mượn lời của David L.Sloan để nói về điều này :
Forget everything you know about Bhutan

The best parts of Bhutan are not found on any maps.While a visit to the Tigers Nest shouldnt be missed, the real beauty of Bhutan exists beyond the temples, markets and rice fields. It exists in the people

Đi theo "vòng xoay nguyện ước"
Trận tranh vòng loại world cup giữa China-Bhutan
Lung linh đường lên Tiger's Nest
Just landed
Một góc Paro
Phượng tím bên sông-Punakha
Punakha
Sân vận động quốc gia Changlimithang
Bên trái là núi, bên phải thung lũng vực sâu
Advertisements

Share this:

Related

  • BHUTAN [PART 8]- ALONE IN BHUTAN [ON NEWSPAPER]
  • August 29, 2015
  • In "Bhutan"
  • BHUTAN [PART 3]- VỀ CỐ ĐÔ PUNAKHA
  • July 2, 2015
  • In "Bhutan"
  • BHUTAN [PART 4]- MY FIRST LOVE WITH PARO
  • July 3, 2015
  • In "Bhutan"

Video liên quan

Chủ Đề