Tại sao em lại nói không yêu anh nữa đâu

Lần đầu tiên, anh nói thương em, em vui lắm, em đã hỏi nah rằng anh suy nghĩ kỹ chưa, đừng làm e hi vọng để rồi sau này thất vọng, anh nói anh thương em thật. Nhưng anh nói anh là một người đa tình thương anh, em sẽ khổ. Nhưng em vẫn yêu anh như điên dại. Nhưng anh ơi! anh đã làm tổn thương em hết lần này đến lần khác, anh biện minh cho hành đông này la do tính anh vô tâm. Lần anh làm em đau nhất là anh nói anh đã có vợ. Cảm giác em lúc đó như chết đi một nữa. Nhưng cũng từ đó, em hoàn toàn biến thành con người khác, lạnh lùng hơn, không được phép yếu đuối, gai góc hơn. Nhưng có một điều là em không hề thay đổi là em vẫn yêu anh. Nhưng bù lại em chẳng được gì cả, ngoài sự vô tâm của anh. Trong cuộc sống luôn có những va chạm, những nỗi buồn mà anh ơi. Đôi lúc em muốn chia sẽ với anh, em không cần anh giúp em. Nhưng chưa bao giờ anh cho em cảm giác anh là người em có thể chia sẽ. Em chân giấu tất cả những nỗi buồn, những tổn thương mà anh gây ra cho em vào tận sâu trong em. Để em có thể tiếp tục yêu anh. Em lì lắm đúng không anh. Nhưng cái gì đến thì nó sẽ đến. Tất cả những gì em chôn giấyu lâu nay giờ nó ùa về. Nó khuyên em rằng, T ah, mày đau nhiều rồi, đừng tự hành hạ mình nữa, hãy cố gẳng bước lên một bước để từ bỏ tất cả, để có cuộc sống hạnh phúc đáng lẽ mày phải có. Từ nay em sẽ không yêu anh nữa đâu, em từng hứa là không bỏ anh, nhưng em xin lỗi, đây là lần đầu tiên em thất hứa với anh. Vì em không muốn làm mình bị tổn thương nữa. Tất cả đã vượt quá sự chịu đựng của em. Nhưng hiện tại bảo con tim em ngừng yêu anh ngay lập tức, em không thể, nhưng em tin là thời gian sẽ làm được. Từ đây em sẽ không nói nhiều nữa, cũng sẽ không quan tâm anh nữa, cũng sẽ không hỏi anh rằng anh ăn cơm chưa, hay quan tâm công việc anh có gặp khó khăn không? Nếu một ngày nào đó anh nhận ra điều này thì lúc đó em đã hết yêu anh rồi. Lúc đó, anh ơi! đừng hỏi em rằng tại sao? Vì em sẽ không trả lời đâu, và em cũng sẽ không giải thích, cũng như chẳng bao giờ cho anh cơ hội. Em sẽ không lì lợm sống chết với một tình yêu mà người mình yêu không yêu mình . Hãy dũng cảm lên T ah. Bước thêm một bước trời cao biển rộng...

Chim Chèo Bẽo

Anh khá điển trai, có người yêu rồi nhưng không đến được với nhau vì khác đạo. Dường như tình yêu cô ấy dành cho anh không đủ lớn để vượt qua rào cản của gia đình. Tuy nhiên, tình yêu anh dành cho cô vẫn nguyên vẹn như ngày nào còn bên nhau. Em, cô gái bình thường, đang có người yêu, tình yêu của em đẹp như trong truyện cổ tích, người yêu của em rất yêu thương và chiều chuộng. Em từng nghĩ sẽ mãi yêu thương, chăm sóc cho anh ấy đến hết cuộc đời này nhưng có quá nhiều điều bất ngờ. Trái tim em hoàn toàn thay đổi từ khi gặp anh, người con trai đang mang hình bóng cô gái khác. Anh đến với em vì cảm thấy cô đơn và lạc lõng, anh từng nói: "Anh không yêu em, em đừng ngộ nhận nữa. Anh chỉ cần em vì khi ở bên em anh mới tìm lại được niềm vui và những cảm xúc thật nhất, anh cảm thấy ấm lòng, không còn cô đơn". Từng lời anh nói như những vết dao cứa vào trái tim em. Em trót yêu anh thật rồi vì trái tim đã thay đổi, vì em đã nhẫn tâm phụ tình người con trai yêu mình thật lòng để chạy đến bên anh, chạy theo một tình yêu chỉ đến từ một phía. Em đau lắm, thực sự rất đau! Có một điều không thể hiểu nổi là nếu không yêu em thì anh đâu cần phải nhắn tin, quan tâm em hàng ngày? Nếu không yêu sao mỗi lần anh đi đâu xa đều dẫn em theo? Khi ai đó vô tình hỏi em là gì, anh trả lời em là bạn gái anh? Tại sao anh dám dẫn em về thăm họ hàng, gia đình và cũng giới thiệu với họ em là bạn gái anh? Nếu không yêu em anh có thể chọn cách im lặng hoặc lảng tránh mà, sao lại làm như vậy?

Anh khiến em phải suy nghĩ quá nhiều. Em thực sự không biết anh đang nghĩ gì nữa. Em biết anh còn yêu cô ấy rất nhiều, biết mình không thể nào thay thế được vị trí cô ấy trong trái tim anh. Hãy cho em cơ hội được một lần yêu anh đúng nghĩa, em không muốn cứ mãi sống trong ảo mộng, không muốn ngộ nhận để rồi hy vọng thật nhiều nữa. Em đã vượt qua mọi dư luận, mọi thử thách để đến bên anh. Hãy cho em biết mình xứng đáng nhận được những thành quả em đã cố gắng gây dựng lên. Một lần nữa em thực sự muốn biết anh có yêu em không?

Vậy là thấm thoắt em và anh đã quen nhau được 3 tháng, 1 quãng thời gian thực sự quá ngắn. Anh nói rằng anh thích em từ cái nhìn đầu tiên, còn em lúc đầu em chẳng có tình cảm gì với anh cả và cho đến bây giờ, cũng chẳng ai tin em lại thích anh, yêu anh. Đến bản thân em cũng không hiểu tại sao em yêu anh nữa.Em là 1 cô gái háo thắng, nông nổi, nóng tính, dở dở ương ương, nói nhiều và lãng mạn nữa. Còn anh là 1 chàng trai ít nói, hiền lành, nhút nhát, thỉnh thoảng cũng tếu táo nhưng nói túm lại là rất nghiêm túc. Bạn bè em đứa nào cũng thắc mắc, không thể tin nổi 1 đứa như em lại yêu anh.Em là người yêu bằng tai và bằng mắt. Những người trước đây đến với em đều là những người biết ăn nói, tất nhiên không phải là những lời sến chuối sáo rỗng, mà thực sự họ rất biết bày tỏ cảm xúc qua lời nói, và cũng rất lãng mạn nữa. Em thích được nghe họ rót mật vào tai em, em thích được họ âu yếm và quan tâm, em thích được nghe họ nói “yêu em”, “nhớ em”. Ấy vậy mà anh trái ngược hoàn toàn. Anh không khéo ăn nói, anh lại rất lạnh lung, lạnh lung đến mức nhiều khi e không biết là anh có yêu em thật không nữa. Những lúc chat chit hay tin nhắn, anh bạo dạn hơn, anh nói những câu “rót mật vào tai em”. Thế nhưng, những lúc ấy, em lại không có cảm giác gì cả, em lại có cảm giác như anh và em đang đùa nhau, trêu nhau. Chính những câu nói, cử chỉ vụng về của anh lại mang đến cho em cảm giác yêu thương hơn thế rất rất nhiều. Em cảm nhận được nhiều hơn tình cảm của anh giành cho em, và thấy yêu anh nhiều hơn.Em cũng không biết tại sao em lại thích anh, yêu anh nữa. Anh không cao, không đẹp trai, không lãng mạn, anh chẳng có điểm gì đặc biệt cả, thế nhưng những cử chỉ, sự quan tâm chân thành của anh lại làm em rung động và từng ngày em lại yêu anh nhiều hơn, nhớ anh và muốn được gặp anh.Giờ anh đang phải đi xa, ở rất xa em, em không được thường xuyên nhìn thấy khuôn mặt ấy, em cũng nhớ lắm. Em hạnh phúc vì tình yêu của anh, và em biết, chẳng cần lý do gì cả, đơn giản là anh đã từng bước bước vào trái tim em rồi. Em muốn nói với anh thật nhiều rằng “Em yêu anh”. Đi mau rồi lại về với em anh nhé :x

Mỗi một ngày trôi qua, em sẽ quên một chút về anh, đợi em quên tất cả, em sẽ lại yêu một người khác, không phải anh. Lúc ấy, anh đừng tìm em nữa, vì em quên sạch tất cả rồi, cả niềm tin cho anh em cũng quên, thì anh đừng đau lòng. Anh biết đó, duyên là do trời định, còn phận là do người tạo, nhưng ở bên nhau hay không lại do mình quyết định. Em đã đợi anh quá lâu rồi. Đến một lúc nào đó chân em mỏi, tim em tổn thương quá nhiều thì em sẽ đi khỏi cuộc đời anh.

Anh.

Anh đừng buồn vì em vẫn còn yêu anh. Em biết anh đang sống hạnh phúc bên người anh yêu, nhưng biết sao được hả anh? Con tim em nó bảo với em rằng nó chỉ có thể đập khi nhìn về phía anh thôi.

Em không biết phải nói làm sao nữa, một chút đau trong lòng, một chút nhói trong tim, một chút buồn trong suy nghĩ, mỗi thứ một chút, chỉ một chút thôi nhưng nó khiến em khó chịu đến vô cùng. Anh là ai? Anh chỉ là một người bình thường, hay nói một cách chính xác thì anh là người yêu cũ. Người yêu cũ nhưng hiện tại em lại yêu, người yêu cũ nhưng hiện tại em lại nhớ, người yêu cũ nhưng hiện tại em lại đau lòng.

Em cũng biết giờ anh chẳng còn yêu em đâu, em biết điều đó mà. Chỉ là em không biết làm sao để buông bỏ anh, mà thôi. Thì cứ cho là em ngu ngốc, em khờ khạo đi anh. Nhiều khi, em cứ nghĩ đến những lời anh nói với em ngày xưa, anh nói sẽ yêu em mãi, sẽ bên em và không bao giờ rời xa. Vậy mà giờ? anh ở đâu, anh đang ở bên ai.

Còn em.

Thì vẫn ở đây.

Em ở đây vì em vẫn nhớ anh, vẫn yêu anh, vẫn không dám quên đi anh, chàng trai năm đó đã nắm chặt đôi bàn tay em, đã hôn vào má em, thật nhẹ. Em biết anh đã quên hết những kỉ niệm giữa chúng ta rồi, nhưng mà em không trách anh nữa, chẳng trách anh đâu. Vì em biết, vào giây phút đó, anh là thật lòng yêu thương em. Cảm ơn anh.

Cảm ơn anh vì đã cho em biết được sự phản bội nó có ý nghĩa như thế nào.

Cảm ơn anh vì nhờ có anh mà em biết trái tim em nó đã nghiêm túc yêu trọn vẹn một người ra sao.

Cảm ơn anh, vì hiện tại anh sống hạnh phúc.

Có thể nhiều người bảo em mù quáng, khờ dại. Nhưng tình yêu mà, có ai yêu thật lòng một người, bất chấp thời gian không gian để rồi chỉ cần nói lời chia tay, là quên sạch tất cả đâu. Em yêu, nhưng em không quay lại bên anh một lần nào nữa.

Chúng ta đã từng quay lại với nhau, chỉ vì em yếu lòng, em yêu anh. Nhưng anh lại không xem trọng điều đó, anh lại rời xa em thêm một lần nữa. Anh đau không? chứ em thì đau lắm. Thà là nhìn anh hạnh phúc bên người khác mà em đau, còn hơn chính anh làm em đau.

Đời ai cũng có những phút giây trót yêu dại khờ và em cũng thế, cũng yêu anh một cách dại khờ. Anh hãy sống thật hạnh phúc đi, bên cô ấy! Em sẽ không sao đâu, mà dù em có sao thì anh cũng chẳng quan tâm mà.

Mỗi một ngày trôi qua, em sẽ quên một chút về anh, đợi em quên tất cả, em sẽ lại yêu một người khác, không phải anh. Lúc ấy, anh đừng tìm em nữa, vì em quên sạch tất cả rồi, cả niềm tin cho anh em cũng quên, thì anh đừng đau lòng. Anh biết đó, duyên là do trời định, còn phận là do người tạo, nhưng ở bên nhau hay không lạido mình quyết định. Em đã đợi anh quá lâu rồi. Đến một lúc nào đó chân em mỏi, tim em tổn thương quá nhiều thì em sẽ đi khỏi cuộc đời anh.

Con người thường không trân trọng những thứ trước mắt, để rồi khi mất đi, họ mới vội vã tìm lại nhưng muộn rồi, vì em quyết định quên. Cũng đừng thỉnh thoảng hỏi rằng:"em khỏe không?" Vì anh thừa biết:"em không khỏe". Biết mà vẩn hỏi, biết mà vẫn làm em đau lòng, thì anh thật có lỗi với em. Lỗi của anh gây ra với em, chưa một lần em trách, chưa một lần em than vãn, vì em yêu anh, em chịu đựng tất cả. Chỉ cần em thấy anh cười, thì mọi buồn đau của em cũng tan biến.

Em yêu anh nhiều đến thế nào, vĩnh viễn anh không thể biết, vĩnh viễn anh không thể hiểu. Vì anh không hiểu nên anh đang đánh mất đi mọi thứ mà em gầy dựng cho anh. Thôi kệ, tình yêu mà, không có đúng hay sai mà chỉ có yêu hay không yêu mà thôi.

Em cũng mệt mỏi lắm rồi. Hay là thôi em không yêu anh nữa, khoảng thời gian dài dẵng kia có lẽ đã quá đủ rồi.

NGƯỜI ĐÃ CHIA SẺ

Video liên quan

Chủ Đề