Vì sao mạng internet của nasa mạnh

Nước Mỹ sẽ quay trở lại mặt trăng, và lần này họ có kế hoạch ở lại. Đó là lý do cần một kiến ​​trúc giống như Internet để hỗ trợ điều hướng và liên lạc trong không gian, với tên gọi dự kiến là LunaNet.

Con người đã chơi golf trên Mặt Trăng như thế nào?Nokia nhận được hợp đồng xây dựng mạng 4G trên Mặt trăngTỷ phú Nhật sẽ đưa 8 khách mời lên Mặt trăng bằng tên lửa của SpaceX

Đã gần 5 thập kỷ kể từ lần cuối cùng các phi hành gia đặt chân lên mặt trăng như một phần của chương trình Apollo. Kể từ đó, việc thám hiểm không gian bằng robot đã chứng kiến ​​sự phát triển kỹ thuật đáng kinh ngạc và những đột phá khoa học. Và cuối cùng, nhân loại sẽ quay trở lại bề mặt mặt trăng vào năm 2024, trong khuôn khổ chương trình Artemis của Mỹ.

Tuy nhiên, trước khi NASA bắt đầu đưa mọi người lên vệ tinh tự nhiên của Trái đất, nó phải xây dựng một mạng lưới thông tin ở đó. Điều đó sẽ vượt ra ngoài quỹ đạo thấp của Trái đất và cho phép kết nối không gian với Trái đất bằng một loại kết nối Internet. Và cơ quan vũ trụ Mỹ dự kiến gọi nó là LunaNet.

Mạng lưới rộng lớn này, được thiết kế để cung cấp kết nối và dịch vụ cho các sứ mệnh trên mặt trăng, đã bắt đầu cuộc hành trình của nó tại Trung tâm Chuyến bay Không gian Goddard của NASA ở Maryland. Đề xuất cho một kiến ​​trúc giống như mạng Internet ban đầu này, được đề xuất vào năm 2019, để đáp ứng yêu cầu về các giải pháp liên lạc và điều hướng cho các chòm sao vệ tinh nhỏ xung quanh mặt trăng.

Các chuyên gia đã cùng nhau phát triển khái niệm này và hiện nhóm của NASA đang làm việc chăm chỉ để biến LunaNet thành hiện thực.

Xương sống cho "internet mặt trăng" này là một hệ thống hạn chế sự chậm trễ và gián đoạn mạng, mang tên DTN. DTN sẽ đảm bảo rằng việc dữ liệu sẽ truyền qua mạng và đến đích ngay cả khi nó gặp phải sự cố gián đoạn tín hiệu có thể xảy ra.

Các phi hành gia sẽ có thể sử dụng LunaNet thông qua nhiều node [nút] và giao tiếp với phi hành đoàn trên và xung quanh mặt trăng giống như cách chúng ta sử dụng Wi-Fi trên Trái đất. Ngoài ra, các nhiệm vụ sử dụng mạng sẽ có quyền truy cập vào các tín hiệu vị trí và thời gian, cho phép các phi hành gia và người lái các thiết bị điều hướng trên địa hình mặt trăng gồ ghề và trở về căn cứ an toàn.

LunaNet cũng sẽ sử dụng các công cụ thời tiết-không gian để xác định các hoạt động từ mặt trời có thể gây nguy hiểm, chẳng hạn như các vụ nổ điện từ có thể gửi tới bức xạ nguy hại cho phi hành gia. Với kết nối mới này, phi hành đoàn có thể được cảnh báo trực tiếp.

Những cảnh báo này sẽ tương đương với những cảnh báo chúng ta nhận được trên điện thoại khi có thời tiết nguy hiểm. Các khả năng khác của kiến ​​trúc cũng sẽ bao gồm khả năng tìm kiếm và cứu hộ trên mặt trăng.

Các dịch vụ khoa học của LunaNet sẽ cho phép các node sử dụng các liên kết thông tin liên lạc quang học bằng sóng vô tuyến và hồng ngoại để tiến hành các phép đo nhằm giúp các nhà nghiên cứu từ Trái đất hiểu rõ hơn về mặt trăng. Ví dụ như các phân tích sâu về môi trường.

Các nhà nghiên cứu cũng có thể sử dụng ăng-ten của LunaNet để nhìn vào không gian sâu và tìm kiếm tín hiệu vô tuyến từ các thiên thể ở xa. Nhìn chung, khả năng của kiến ​​trúc sẽ cung cấp cho các nhà khoa học một nền tảng mới để kiểm tra các lý thuyết không gian, cho phép họ mở rộng kiến ​​thức khoa học của mình.

Gần đây nhất, NASA đã phát hành "Bản thảo Đặc điểm kỹ thuật về khả năng tương tác của LunaNet "để khởi động sự phát triển của mạng "internet mặt trăng" mới này. Các cuộc thảo luận kỹ thuật giữa các chuyên gia trong ngành từ khắp nơi trên thế giới dự kiến ​​sẽ diễn ra sau đó.

Với LunaNet, cơ quan vũ trụ sẽ hiểu sâu hơn về kết nối không gian và có thể lập kế hoạch cho một tương lai với hành trình đến các hành tinh khác. Bằng cách cử các đội lên mặt trăng, NASA cũng đang xây dựng nền tảng cho phép các phi hành gia khám phá không gian sâu. Mặt trăng sẽ đóng vai trò là nơi thử nghiệm các công nghệ như LunaNet, thứ có thể giúp nhân loại lên sao Hỏa và đi xa hơn nữa.

[Theo Pháp luật & Bạn đọc, autoevolution]

SpaceX đã đánh bại đối thủ Blue Origin để giành được hợp đồng trị giá 2,9 tỷ USD này.

Từ lâu, Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ – NASA đã nổi tiếng phân công rộng khắp không chỉ với những thành quả đáng kinh ngạc mà còn cả công nghệ đầu tư và độ fame rất cao trong các bộ phim khoa học. Một trong những tiếng đồn mà nhiều người từng nghe về NASA đó là nhịp độ Internet ở cơ quan này đến mức 91Gb/s.

Nếu bạn chưa biết về 2 đơn vị dung lượng GB [gigabyte] và Gb [gigabit] thì 1 GB = 8 Gb. Do đó, 91Gb/s của NASA tương đương là 11,375GB/s.

Với nhịp độ Internet đến được 11,375GB/s thì chỉ cần 1-2 giây bạn đã tải xong một bộ phim dài khoảng 2 tiếng Full HD hiện nay [khoảng 10-20 GB]. Với nhịp độc tải nhanh hơn gấp hàng trăm lần so với bình thường, thì không chỉ tải phim mà mọi trải nghiệm của bạn trên Internet cũng trở nên tuyệt vời hơn rất nhiều.

Liệu nhịp độ Internet ở NASA có đạt được tới mức 91Gb/s?

Thực tế, từ cách đây vài năm người ta đã nhận ra về nhịp độ Internet ở NASA đến được 91Gb/s. Hiện nay, nhờ tiến bộ công nghệ có khả năng nhịp độ này đã đi lên đáng kể. Tuy nhiên, nhịp độ này không thực độ chính xác 100%.

Cụ thể, nhịp độ Internet của NASA được chạm nhận đến mức 91Gb/s khi các nhà bác học thực hiện việc truyền dữ liệu giữa 2 trạm máy tính riêng được thiết kế để làm thử nghiệm biệt lập tại 2 cơ sở nghiên cứu của mình [tại Denver và Maryland, Mỹ]. Như vậy, bức tranh này giống như việc bạn đo nhịp độ diễn ra giữa 2 chiếc máy cá nhân trong nhà được kết nối vào chung một modem mạng, tạo thành một mạng bộ phận [LAN]. Nó khác hoàn toàn với mạng Internet toàn cầu hoàn chỉnh.


Khi chữ số trên được công bố, rất nhiều bức ảnh chế hài hước đã được cư dân mạng tạo ra.

Như vậy, nếu NASA kết nối máy tính của họ vào mạng Internet chung với cả thế giới rồi đo lại nhiều khả năng nhịp độ Internet của họ không thể đến được chữ số khủng 91Gb/s.

Cập nhật: 21/03/2019 Theo QTM

Theo như những gì mình tổng hợp được thì mạng Internet mới chỉ có mặt được trên trạm Vũ trụ Quốc tế từ khoảng năm 2010 mà thôi. NASA cho rằng họ muốn cải thiện chất lượng đời sống của cán bộ công nhân viên đang làm việc trên trạm bằng Internet để họ đỡ cảm thấy cô đơn và lạc lõng trước khoảng không vô tận.

Tuy nhiên, theo phi hành gia Scott Kelly chia sẻ trên trang Twitter cá nhân của mình, truy cập Internet trên trạm Vũ trụ Quốc tế ISS chả có gì là vui vẻ cả vì nó “siêu chậm”. Cách giải thích dễ hiểu nhất về vấn đề chậm chạp này chính là yếu tố khoảng cách mà dữ liệu được truyền đi. Khi một phi hành gia ấn vào một đường dẫn web, lệnh mở trang web phải được truyền tải xuống Trái Đất, cách trạm đến gần 36.000 km. Lệnh mở sẽ được đưa ra vệ tinh rồi sau đó chuyển tín hiệu thẳng xuống bộ phận thu tiếp sóng ở mặt đất, sau đó xử lý yêu cầu rồi mới hồi đáp tín hiệu ngược lại lên trạm không gian theo hướng đi tương tự.

Dan Huot - phát ngôn viên của NASA cho biết: Để có thể online, các phi hành gia phải kết nối vào đúng kênh tín hiệu, vốn được dùng chung với tất cả các phương tiện liên lạc khác trên trạm ISS. Kênh này được sử dụng cho nhiều nhiệm vụ khác nhau và không chỉ riêng việc kết nối Internet. Nó còn phục vụ cho các công việc khác, thậm chí đảm nhiệm bất cứ dữ liệu nào được gửi từ các hệ thống tàu vũ trụ đến trạm hay từ trạm xuống mặt đất.

Khi phi hành đoàn trên Trạm ISS muốn thay đổi nhiệt độ hoặc tăng độ cao trạm, tất cả các tác vụ này đều phải do các kỹ sư dưới mặt đất điều khiển. Kết hợp với yếu tố mạng siêu chậm, nhiều tài liệu cho rằng, các kỹ sư dưới mặt đất phải điều tàu vũ trụ trên trạm với mức ping dao động luôn trong khoảng 240.000 cho tới 1.440.000 - theo ngôn ngữ của game thủ đó là “siêu siêu lag”. 

Theo như nhiều phi hành gia đã trở về chia sẻ là họ cũng có thể mang theo laptop cá nhân để gọi video về cho gia đình và bạn bè dưới mặt đất hay truy cập email, Facebook, Twitter, nhưng tất cả mọi thứ đều phải dùng theo mức rất giới hạn, nhiều người thậm chí còn chả muốn dùng vì nó quá chậm.

Hiện nay, hệ thống truyền tín hiệu bằng laser để cái thiện chất lượng đường truyền Internet cũng đã được cập nhật trên trạm ISS hay Thiên Cung của Trung Quốc nhưng đường truyền này lại không hoàn toàn dành cho các nhân viên trên trạm truy cập Internet. Mục đích của việc truyền tín hiệu bằng laser này giúp vệ tinh gửi về Trái Đất những hình ảnh và video 3D chất lượng cao hơn nhằm phục vụ cho công tác nghiên cứu. 

Nói chung là việc truy cập Internet của cán bộ công nhân viên đang làm việc bên ngoài trái đất tính đến thời điểm hiện tại vẫn khá khó khăn, thà không dùng còn hơn. Anh em dưới mặt đất đừng phàn nàn về chuyền ping cao hay lag server nữa nhé, bên ngoài kia nhiều người còn khổ hơn anh em nhiều đó!

Video liên quan

Chủ Đề