Nội dung chính của câu chuyện chia chiếc bánh của mình cho ai

Hãy bày tỏ ý kiến của mình về hiện tượng được nêu trong bài viết sau :

Chia chiếc bánh của mình cho ai?

Nếu coi thời gian một ngày của bạn là chiếc bánh tròn trịa, bạn sẽ chia chiếc bánh cho bố mẹ, cho công việc, cho gia đình bao nhiêu và dành cho mình bao nhiêu phần?

Trong khi không ít các bạn trẻ hiện nay đang lãng phí chiếc bánh của mình vào những trò chơi vô bổ thì chàng”thanh niên trẻ tiêu biểu Thành phố Hồ Chí Minh 2007” Nguyễn Hữu Ân lại dành hết chiếc bánh thời gian của mình cho những người bệnh ung thư giai đoạn cuối .

Một câu chuyện lạ lùng...

 

1. Đề bài yêu cầu bàn về hiện tượng : Bất thường trong hành vi của cá nhân so với số đông. 

Một người không dành trọn vẹn thời gian của mình cho các vấn đề cá nhân và gia đình như thường thấy, mà giúp đỡ những bệnh nhân có khả năng sống thấp. 

2. Cần đánh giá xem việc làm của anh ta có cần thiết, đúng đắn hay không ?- Nếu đúng hoặc sai , cần đưa ra tư tưởng chính chi phối anh ta cũng như cá nhân bạn đồng ý với điều đó hoặc không đồng ý điều đó.

- Giúp đỡ bệnh nhân ung thư, anh ta có đảm bảo được những quy chuẩn thông thường về việc quan tâm đến gia đình không, bản thân anh ta hay không, anh ta có đang là người lo chuyện thừa thãi? Trong khi anh ta có thể giúp đỡ cả những người khác nữa. 

- Tuy nhiên, cần đánh giá việc làm của anh ta là việc làm tốt, nằm ở lòng trắc ẩn , sự tự nguyện, khi những người mắc căn bệnh hiểm nghèo nhất, tuyệt vọng nhất, có người chia sẻ , bên cạnh và giúp đỡ, ắt hẳn sẽ khiến họ cảm thấy tốt hơn. 

- Cần lật ngược thêm vấn đề : Anh ta có phải là bác sĩ, hay anh ta đơn thuần chỉ là một người bình thường có ý giúp đỡ? – Đặt trong hoàn cảnh bệnh nhân, bệnh nhân cần tiếp xúc nhiều hơn vs bác  sĩ và người nhà trong những giây phút hiểm nguy thế này, chứ không phải người lạ

- Tuy nhiên, với những người cô đơn , không nơi nương tựa họ thực sự cần những người như anh để tiếp tục lạc quan,chống chọi với bệnh tật.

- Sự hi sinh của một người nhưng đem lại niềm vui và hạnh phúc cho nhiều người- là sự hi sinh đáng quý.

3. Nên chọn những dẫn chứng gần với đời sống, từ báo chí, có thể đối chiếu được , hoặc trên bản tin thời sự, các thông tin báo đài . 

4. Cần vận dụng nhuần nhuyễn các thao tác : Giải thích, phân tích, lập luận, 

 

Luyện tập 

Câu 1:

a] Trong văn bản trên, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc bàn về hiện tượng : Đời sống của thanh niên tại Việt Nam trong những năm của thế kỉ XX. Không nhận được ảnh hưởng tốt từ nước bạn, mà không có ý chí, sống không mục đích, dành thì giờ để chơi bời, không coi trọng sự kì vọng [ của nhà nước và cha mẹ] mà hưởng thụ lợi ích cá nhân , trước sự thay đổi của thời cuộc, cũng như cuộc đua gay gắt giữa thị trường thế giới. 

b] Tác giả đã sử dụng thao tác : Đối chiếu, bình luận, phân tích

Đối với thao tác so sánh đối chiếu : Thanh niên ta cũng cần biết là hiện nay có hơi hai nghìn thanh niên Trung Quốc trên đất Pháp...Còn chúng ta , thì chúng ta có những sinh viên được học bổng và những sinh viên thường, nhờ ơn Nhà nước hay tiền của cha mẹ ...

Đối với thao tác phân tích : Kiên trì , quyết tâm và đoàn kết như thế , các “ông chú” trẻ  tuổi của chúng ta chắc chắn.... Trung Quốc sẽ có một địa vị trong hàng các cường quốc công nghiệp và thương nghiệp thế giới

Đối với thao tác bình luận : Hỡi Đông Dương đáng thương hại.... hết

 

c] Trong văn bản Nguyễn Ái Quốc sử dụng nhiều từ ngữ giàu hình ảnh, trong sáng, có tính thuyết phục cao, câu văn có nhiều vế câu làm giải thích, chỉ rõ ra từng vấn đề có mối liên kết với nhau. Diễn đạt độc đáo, lớp lang, dày dặn,đưa lần lượt từng vấn đề này sang vấn đề khác uyển chuyển, khéo léo.

Ví dụ : Bác mở đầu bằng việc nêu ra các dẫn chứng thực về việc thanh niên Trung Quốc có độ phổ biến khắp nơi trên thế giới: từ Pháp , Châu Âu, Châu Mĩ, cho đến việc đối chiếu với những thanh niên Việt Nam lười nhác, đang dành thì giờ vào những việc hưởng lợi ích cá nhân...

-Việc này làm sáng rõ và sâu sắc hơn thực tại thế hệ thanh niên, vì tò mò, vì muốn đạt nhiều quyền lợi mà không chú trọng công ơn của nhà nước- cũng như cha mẹ. So sánh còn là tấm gương để chúng ta noi theo- học tập

 

d] Các bài học có thể rút ra sau khi đọc văn bản trên :

1. Cần biết sắp xếp thời gian hợp lí để học hành, tích lũy kiến thức

2. Cần có lí tưởng từ việc học, không lấy cớ học hành, nhận quyền lợi từ gia đình và nhà nước để hưởng thụ cá nhân riêng

3. Học để phục vụ, dựng xây tổ quốc, rồi mới đến những quyền lợi cá nhân

 

Câu 2 : Anh [chị] suy nghĩ gì về hiện tượng “nghiện” Karaoke và Internet trong nhiều bạn trẻ hiện nay

Bài làm: 

 

Mở Bài : Karaoke là hình thức giải trí mang tính chất công cộng, có thể góp vui cùng bạn bè, người thân và gia đình, đồng thời là cơ hội để học hỏi và biết đến nhiều hơn các bài hát từ quê hương cho đến nhiều nơi trên thế giới. Còn với Internet là trình duyệt cung cấp lượng thông tin lớn cho người truy cập để học hỏi, giải trí , thư giãn, trong thời buổi hiện đại là phương tiện làm việc, kiếm lợi nhuận và cung cấp tin tức trong ngày. Việc sử dụng Internet và Karaoke đều là hợp pháp  , tuy nhiên, với một số bạn trẻ có nguy cơ “lạm dụng” trở thành  “con nghiện” chính thức của Internet và karaoke thì đều chịu ảnh hưởng bởi một số tác động nguy hiểm từ nó

Thân Bài :1. Nghiện Karaoke và nghiện internet là như thế nào ? 

2. Biểu hiện của những người trẻ có dấu hiệu trở thành “con nghiện” ?

3. Những tác hại xấu của việc lạm dụng Karaoke và Internet

4. Cần lật ngược vấn đề ? Với những người sử dụng Internet vì công việc và những người lạm dụng Karaoke vì không còn hứng thú với hình thức giải trí khác, cảm thấy cô đơn, vậy giải pháp nào là thỏa đáng với họ

5. Đưa ra một số biện pháp cần lưu ý đối với người trẻ

Kết bài : Không ai muốn mỗi ngày đều dính mắt vào màn hình, hoặc phải hát gào khản cổ trước màn hình karaoke cả. Mắt người với sức chịu đựng có hạn , và hơi ở cổ họng cũng có một mức độ nhất định,trước khi báo động phải dừng lại. Nên những người trẻ lạm dụng những hình thức giải trí, hoặc một trình duyệt được tạo lập để phục vụ cho nhu cầu của con người, hầu hết đều là những người che đậy đi nỗi buồn, áp lực, những người cô đơn phía sau màn hình hoặc míc hát. Hoặc với những người trẻ có ước muốn chưa thành, họ càng đắm chìm vào những thứ đó hơn ,vì nghĩ là công cụ đắc lực hỗ trợ để trở thành người hiểu biết , hay trở thành ca sĩ. Tuy nhiên, mọi thứ đều là cực đoan tuyệt đối cả . Trở thành một người sống giữa cộng đồng, dung hòa, giản dị, có những mối liên hệ trân trọng đáng quý với nhiều người, có lẽ mới là điều đáng quý hơn cả. 

Nếu như trước đây người ta hay so sánh đời người như dòng sông với những khúc quanh thăng trầm mà con người như là sản phẩm của số phận thì ngày nay đã có người ví von nó như chiếc bánh thời gian mà con người vốn sinh ra khác nhau nên chọn những cách khác nhau để ăn dần chiếc bánh ấy.

Cũng như chiếc bánh có nhiều phần trong đó mỗi phần có ít nhiều hương vị khác nhau, đời người có nhiều giai đoạn với những công việc, trách nhiệm, ước mơ, hoài bão và cả những cung bậc tình cảm khác nhau.

Kẻ tham lam, háu ăn ngấu nghiến chiếc bánh của mình không thương tiếc đến nỗi trong nháy mắt nó chỉ còn là những mẫu vụn trên bàn ăn cuộc đời.

Kẻ khảnh ăn chỉ tìm thấy khoái khẩu nơi phần nhân bánh, và sau khi thưởng thức xong, họ vứt lại cái vỏ bánh bên đĩa ăn mà không biết rằng chính cái vỏ bánh chẳng mấy ngon ấy lại cung cấp năng lượng cho cả cuộc đời và họ lại mơ tưởng một cái nhân bánh thứ hai mà không bao giờ có nữa.

Cũng có kẻ thứ ba chậm rãi ăn tứng phần vỏ của chiếc bánh và cố để dành lại phần nhân ngon lành cho lần thưởng thức cuối cùng. Nhưng cũng chính lúc ấy y thấy no và không thiết ăn nữa hoặc ăn nhưng chẳng còn thấy ngon lành gì.

Loại người thứ nhất nêu trên là những kẻ sống nhanh, sống gấp. Họ sống thể như là thế giới sắp tận diệt đến nơi. Và với nhịp sống hối hả của mình, họ không còn thì giờ để chiêm nghiệm, suy tư hay thưởng ngoạn vẻ đẹp của bầu trời thu xanh yên ả hay ánh sáng huy hoàng của những vì sao đêm. Thực ra, họ sinh ra không phải để sống mà đúng hơn là để chuẩn bị sống.

Loai người thứ hai sống theo kiểu hưởng lạc họ xa lánh những người bạn tốt như công việc, trách nhiệm và bổn phận và giao du với những kẻ xấu như quyền lợi, tiện nghi vật chất. Họ tiêu phần lớn thời gian cho thú vui và trò tiêu khiển; họ chiều chuộng những ham muốn thấp hèn của một cuộc sống dễ dãi.

Loại người thứ ba vừa dễ thương vừa tội nghiệp. Trái ngược với loại thứ hai, họ dành hầu hết quỹ thời gian cho học tập, công việc và trăm thứ trách nhiệm trên đời. Sau khi đã đạt được những điều mong muốn họ bàng hoàng khi nhận ra rằng mình đã đánh mất một cái gì đó rất quan trọng trong một giai đoạn của đời mình hay là cả cuộc đời mà họ không thể tìm thấy lại được.

Cứ nhìn xung quanh ta thôi sẽ thấy muôn vàn thí dụ.

Một đứa trẻ cũng có thể đánh mất tuổi thơ vì phải miệt mài theo lời bố mẹ đi “luyện công” để vào lớp một, rồi phấn đấu để đạt học sinh giỏi 12 năm liền với phương châm luyện rồi thi, thi xong lại luyện ngoài ra không còn gì là quan trọng cả. Sau khi đạt được ước mơ “cháy bỏng” của bản thân cũng như gia đình, người bạn tội nghiệp của chúng ta mới sực nhớ tới cánh diều tuổi thơ và tự chiều chuộng mình bằng một buổi chiều thả diều trên đồng quê. Nhưng, hỡi ôi, một thanh niên đã18 tuổi thì tâm hồn không còn đủ ấu thơ để thả hồn mơ ước theo cánh diều vi vu như một đứa bé lên tám lên mười được nữa!

Có lẽ mọi so sánh đều khập khiễng: khác với chiếc bánh thông thường, chiếc bánh thời gian cứ vơi dần cho dù bạn có cố  nhin hay để dành.

Vậy cách ăn bánh khôn ngoan nhất,theo tôi nghĩ, là ăn từ từ từng miếng một cả phần vỏ lẫn phần nhân cùng lúc, thưởng thức nó từ đầu tới cuối, nghĩ rằng nó là chiếc bánh ngon nhất, hoàn hảo nhất vì nó là duy nhất cho mỗi một người. 

Nói cách khác phải dùng cái quỹ thời gian hữu hạn của chúng ta theo đúng từng giai đoạn của đời người: không chậm chạp để phải hối tiếc vì những gì mình đã bỏ lỡ ngày hôm qua cũng không vội vã để chẳng còn gi mà thưởng thức ngày mai.

Hãy sống đúng với lứa tuổi của chúng ta. Hãy học tập chăm chỉ và vui chơi lành mạnh khi bạn còn là học sinh; hãy chuẩn bị tốt nhất cho tương lại nhưng đừng quên rằng cuộc sống con người lại nằm trong hiện tại, như các bạn tôi thường nói nôm na với nhau: “Học không chơi mất đời tuổi trẻ, chơi không học bán rẻ tương lai.” Con người sinh ra để sống không phải để chuẩn bj sống, do đó hãy sống mỗi ngày khi nó đến và không đốt cháy ngọn nến cuộc đời ta ở cả hai đầu.

Theo thiển ý của tôi, chiếc bánh thời gian chính là cái vốn thời gian hữu hạn trong đó con người thể hiện sự hiện hữu của mình như một cá nhân có ý thức.

Do vậy, sử dụng thời gian một cách khôn ngoan và hợp lý là thể hiện một lối sống lành mạnh và bản lĩnh của một con người biết làm chủ bản thân. “Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao để khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí…”.


Video liên quan

Chủ Đề