Nếu coi thời gian là một chiếc bánh bạn sẽ chia chiếc bánh của mình cho ai

Nếu như trước đây người ta hay so sánh đời người như dòng sông với những khúc quanh thăng trầm mà con người như là sản phẩm của số phận thì ngày nay đã có người ví von nó như chiếc bánh thời gian mà con người vốn sinh ra khác nhau nên chọn những cách khác nhau để ăn dần chiếc bánh ấy.

Cũng như chiếc bánh có nhiều phần trong đó mỗi phần có ít nhiều hương vị khác nhau, đời người có nhiều giai đoạn với những công việc, trách nhiệm, ước mơ, hoài bão và cả những cung bậc tình cảm khác nhau.

Kẻ tham lam, háu ăn ngấu nghiến chiếc bánh của mình không thương tiếc đến nỗi trong nháy mắt nó chỉ còn là những mẫu vụn trên bàn ăn cuộc đời.

Kẻ khảnh ăn chỉ tìm thấy khoái khẩu nơi phần nhân bánh, và sau khi thưởng thức xong, họ vứt lại cái vỏ bánh bên đĩa ăn mà không biết rằng chính cái vỏ bánh chẳng mấy ngon ấy lại cung cấp năng lượng cho cả cuộc đời và họ lại mơ tưởng một cái nhân bánh thứ hai mà không bao giờ có nữa.

Cũng có kẻ thứ ba chậm rãi ăn tứng phần vỏ của chiếc bánh và cố để dành lại phần nhân ngon lành cho lần thưởng thức cuối cùng. Nhưng cũng chính lúc ấy y thấy no và không thiết ăn nữa hoặc ăn nhưng chẳng còn thấy ngon lành gì.

Loại người thứ nhất nêu trên là những kẻ sống nhanh, sống gấp. Họ sống thể như là thế giới sắp tận diệt đến nơi. Và với nhịp sống hối hả của mình, họ không còn thì giờ để chiêm nghiệm, suy tư hay thưởng ngoạn vẻ đẹp của bầu trời thu xanh yên ả hay ánh sáng huy hoàng của những vì sao đêm. Thực ra, họ sinh ra không phải để sống mà đúng hơn là để chuẩn bị sống.

Loai người thứ hai sống theo kiểu hưởng lạc họ xa lánh những người bạn tốt như công việc, trách nhiệm và bổn phận và giao du với những kẻ xấu như quyền lợi, tiện nghi vật chất. Họ tiêu phần lớn thời gian cho thú vui và trò tiêu khiển; họ chiều chuộng những ham muốn thấp hèn của một cuộc sống dễ dãi.

Loại người thứ ba vừa dễ thương vừa tội nghiệp. Trái ngược với loại thứ hai, họ dành hầu hết quỹ thời gian cho học tập, công việc và trăm thứ trách nhiệm trên đời. Sau khi đã đạt được những điều mong muốn họ bàng hoàng khi nhận ra rằng mình đã đánh mất một cái gì đó rất quan trọng trong một giai đoạn của đời mình hay là cả cuộc đời mà họ không thể tìm thấy lại được.

Cứ nhìn xung quanh ta thôi sẽ thấy muôn vàn thí dụ.

Một đứa trẻ cũng có thể đánh mất tuổi thơ vì phải miệt mài theo lời bố mẹ đi “luyện công” để vào lớp một, rồi phấn đấu để đạt học sinh giỏi 12 năm liền với phương châm luyện rồi thi, thi xong lại luyện ngoài ra không còn gì là quan trọng cả. Sau khi đạt được ước mơ “cháy bỏng” của bản thân cũng như gia đình, người bạn tội nghiệp của chúng ta mới sực nhớ tới cánh diều tuổi thơ và tự chiều chuộng mình bằng một buổi chiều thả diều trên đồng quê. Nhưng, hỡi ôi, một thanh niên đã18 tuổi thì tâm hồn không còn đủ ấu thơ để thả hồn mơ ước theo cánh diều vi vu như một đứa bé lên tám lên mười được nữa!

Có lẽ mọi so sánh đều khập khiễng: khác với chiếc bánh thông thường, chiếc bánh thời gian cứ vơi dần cho dù bạn có cố  nhin hay để dành.

Vậy cách ăn bánh khôn ngoan nhất,theo tôi nghĩ, là ăn từ từ từng miếng một cả phần vỏ lẫn phần nhân cùng lúc, thưởng thức nó từ đầu tới cuối, nghĩ rằng nó là chiếc bánh ngon nhất, hoàn hảo nhất vì nó là duy nhất cho mỗi một người. 

Nói cách khác phải dùng cái quỹ thời gian hữu hạn của chúng ta theo đúng từng giai đoạn của đời người: không chậm chạp để phải hối tiếc vì những gì mình đã bỏ lỡ ngày hôm qua cũng không vội vã để chẳng còn gi mà thưởng thức ngày mai.

Hãy sống đúng với lứa tuổi của chúng ta. Hãy học tập chăm chỉ và vui chơi lành mạnh khi bạn còn là học sinh; hãy chuẩn bị tốt nhất cho tương lại nhưng đừng quên rằng cuộc sống con người lại nằm trong hiện tại, như các bạn tôi thường nói nôm na với nhau: “Học không chơi mất đời tuổi trẻ, chơi không học bán rẻ tương lai.” Con người sinh ra để sống không phải để chuẩn bj sống, do đó hãy sống mỗi ngày khi nó đến và không đốt cháy ngọn nến cuộc đời ta ở cả hai đầu.

Theo thiển ý của tôi, chiếc bánh thời gian chính là cái vốn thời gian hữu hạn trong đó con người thể hiện sự hiện hữu của mình như một cá nhân có ý thức.

Do vậy, sử dụng thời gian một cách khôn ngoan và hợp lý là thể hiện một lối sống lành mạnh và bản lĩnh của một con người biết làm chủ bản thân. “Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao để khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí…”.


Tham khảo lập dàn ý bày tỏ ý kiến của mình về hiện tượng “chia chiếc bánh của mình cho ai?" hay nhất. Qua dàn ý sau đây sẽ giúp các bạn nắm được những ý chính và cách triển khai các luận điểm nhằm hoàn thiện bài viết một cách hoàn chỉnh nhất. Mời các bạn cùng tham khảo!

Lập dàn ý bày tỏ ý kiến của mình về hiện tượng “chia chiếc bánh của mình cho ai?”

1. Mở bài

- Khái quát: Đã bao giờ bạn tự hỏi "Nếu coi thời gian một ngày là một chiếc bánh, bạn sẽ chia chiếc bánh của mình cho ai?". Đây là một câu hỏi mang tính chất cá nhân nhưng cũng khơi gợi nên trong lòng chúng ta những suy ngẫm nhất định.

- Câu trả lời có lẽ là mỗi người sẽ dành thời gian quý báu đó của mình cho những điều quý giá nhất rồi.

2. Thân bài

a. Giải thích

- Chiếc bánh là hình ảnh tượng trưng ẩn dụ cho quỹ thời gian mà mỗi người có trong một ngày.

- Việc chia chiếc bánh đó thành những công việc và mục tiêu trong ngày là điều cần thiết mà mỗi người nên làm để có được sự phân bổ thời gian hợp lí trong cuộc sống,

- Sự phân bổ thời gian hợp lí sẽ giúp cho con người sống một cuộc sống ngăn nắp, khoa học, đạt được sự cân bằng trong cuộc sống.

b. Bàn luận

- Mỗi người có những mục tiêu và cuộc sống riêng. Thế nhưng, ba yếu tố mà mỗi người đều cần dành chiếc bánh thời gian của mình đó là: gia đình, công việc, bản thân.

- Gia đình chính là nơi bình yên và là nơi đem đến tình yêu thương cho chúng ta. Việc dành thời gian cho gia đình chính là điều kiện tiên quyết để sống một cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy về mặt tình cảm. Đồng thời, ta còn cần làm tròn chữ hiếu và thể hiện tình cảm với những người thân yêu trong khả năng của mình.

- Công việc chính là động lực để chúng ta cố gắng và phấn đấu mỗi ngày. Nhờ có công việc mà mình yêu thích, con người có thể liên tục phấn đấu và đi theo con đường mà mình đã chọn trong cuộc đời này. Ta không ngừng trau dồi bản thân mình, cống hiến hết mình và không ngừng đạt được thành tựu. Chính công việc là yếu tố và thành phần không thể thiếu trong cuộc sống mà mỗi người đều cần dành thời gian cho nó. Nó là động lực để ta phát triển, để ta cố gắng và sống hết mình.

- Bản thân là một trong những yếu tố mà ta cần dành chiếc bánh của mình cho nó. Nếu ta không quan tâm bản thân mình thì mọi yếu tố khác đều trở nên vô nghĩa. Ta cần sống hạnh phúc, cần sống trọn vẹn từng khoảnh khắc và phút giây trong cuộc sống. Ngoài ra, ta còn biết cách làm đẹp trong cuộc sống và không ngừng đem đến tình yêu và nguồn cảm hứng cho chính bản thân mình.

- Sự thiếu hay mất cân bằng về một yếu tố nào trong ba yếu tố trên trong việc sử dụng thời gian của chúng ta hàng ngày đều dẫn đến những vấn đề cho chính chúng ta. Ví dụ, nếu như quá dành thời gian cho công việc, không chăm sóc bản thân và gia đình thì cuộc sống của chúng ta cũng không tốt được.

3. Kết bài

- Tóm lại, mỗi người có những điều ưu tiên trong cuộc sống của chính mình. Việc mà mỗi chúng ta cần làm đó là học cách quản lí thời gian sao cho hợp lí, đạt được sự cân bằng và đủ đầy trong cuộc sống hàng ngày.

Cùng Top lời giải trang bị thêm nhiều kiến thức bổ ích cho mình thông qua một số bài văn nghị luận về Quản lý thời gian dưới đây nhé!

Bài văn nghị luận về quản lý thời gian – Mẫu 1

Thời gian chính là sự thử thách lớn nhất đối với mọi sự tồn tại. Những gì vượt qua được thử thách khắc nghiệt của thời gian đều khẳng định giá trị vững bền của mình. Thế nên, có người cho rằng: “Những thứ có giá trị đều phải được thử thách bằng một lượng thời gian đáng kể”. Chính mỗi chúng ta sẽ khẳng định mạnh mẽ giá trị của thời gian trong cuộc sống của chính mình.

Thời gian là khái niệm chỉ trình tự xảy ra của các sự kiện, biến cố và khoảng kéo dài của chúng. Thời gian thường được tính bằng giây, phút, giờ, ngày, tháng, năm, thế kỉ,… Những gì có giá trị đều được thử thách bằng một lượng thời gian đáng kể. Những thứ có giá trị là những gì có thể tạo ra những lợi ích trong đời sống con người. Thử thách là những khó khăn, trở ngại, gian khổ trong cuộc sống mà con người cần có nghị lực mới vượt qua được.

Sự tồn tại hay hủy diệt của vạn vật đều phụ thuộc vào vòng luân chuyển của thời gian. Thời gian quyết định sự sinh tồn hay chấm dứt sự sinh tồn của chúng ta và của mọi vật trên thế gian này. Bởi thế, những gì vượt qua được những khó khăn, trở ngại và sự tàn phá của thời gian đều là những thứ có giá trị vững bền.

Nếu không có giá trị, vật thể sẽ không thể vượt qua được thử thách khắc nghiệt của thời gian và sớm bị hủy diệt. Hãy so sánh một cây gỗ thông và một cây gỗ trắc trong rừng để thấy rõ điều đó. Cây gỗ thông từ lúc là cây con, sau 3 năm sinh trưởng đã trưởng thành cao lớn, còn cây gỗ trắc phải cần đến chừng 10 năm thân gỗ mới thật sự trưởng thành. Có thể thấy, trong khoảng thời gian sinh trưởng ấy, cây con sẽ phải đối diện với biết bao khó khăn, thử thách để sinh tồn.

Bởi thế, vì phải trải qua một giai đoạn lâu dài hơn nên giá trị của gỗ trắc lớn hơn gỗ thông rất nhiều. Một cây thông chỉ sống được khoảng vài chục năm, gỗ của nó sẽ sớm mục nát. Còn cây trắc có thể sống đến vài trăm năm và gỗ của nó cũng tồn tại đến nghìn năm sau. Chính vì đã vượt qua thử thách của thời gian để sinh trưởng và tồn tại, cây trắc đã khẳng định giá trị vượt trội của mình.

Không có một thành công nào mà không phải trải qua gian khổ. Con người dù có trí tuệ cao thì cũng chịu sự thử thách của dòng thời gian thăm thẳm. Bằng trí tuệ, con người đã từng bước làm chủ bản thân làm chủ sự sống và khát vọng vượt lên sự tàn phá của thời gian nhưng chưa thể vượt qua được quy luật của nó. Chính vì biết đấu tranh, khát vọng vươn cao vươn xa trong cuộc sống và khám phá vũ trụ, con người đã khẳng định được giá trị và vị trí tối cao của mình.

Mọi thành công đều là kết tinh của trí tuệ và sức lao động trong thời gian. Phát minh của một nhà khoa học là kết tinh của biết bao tháng năm kiên trì nghiên cứu. Một học sinh muốn thành công trong học tập cũng phải ra sức rèn luyện, cần cù, sáng tạo không ngừng mới mong đạt được kết quả tốt đẹp. Học tập thì không thể vội vàng. Tất cả phải được kiểm chứng trong thời gian. Cần phải có một lượng thời gian đáng kể để việc học tập đạt thành tựu và cũng cần một lượng thời gian để nó khẳng định giá trị của mình.

Thời gian vừa là yếu tố thúc đẩy sự trưởng thành và khẳng định giá trị của mọi vật và cũng là yếu tố hủy diệt mọi vật. Biết được điều đó, mỗi chúng ta phải không ngừng nỗ lực hoàn thiện mình, sẵn sàng vượt qua khó khăn, thử thách để tồn tại cùng nó. Chính giá trị vượt trội làm cho con người tồn tại đến vĩnh hằng.

Bài văn nghị luận về quản lý thời gian – Mẫu 2

Thời gian là tuyến tính nó luôn luôn vận động và biến đổi không ngừng. Thời gian không chờ cũng chẳng đợi ai cả, chúng ta cũng nên hãy tận hưởng từng giây, từng phút mà bạn có. Và bạn cũng đừng quên mà chia sẻ thời gian cùng với mọi người để biến thời gian của bạn thành những khoảnh khắc hạnh phúc nhất bạn nhé!

Nếu nói trong thiên nhiên, tạo hóa điều gì đáng trân trọng và cũng đáng sợ nhất thì chắc có lẽ chính là thời gian. Thời gian thực sự rất quan trọng, thời gian cũng chính là tài sản, là báu vật của con người. Thời gian đồng thời cũng là thứ đáng sợ nhất nó có thể biến được một cậu bé trở thành một ông già, và cũng có thể biến một mầm non thành một đống củi. Thời gian đồng thời cũng như đã giúp ta khôn lớn, trưởng thành, để lao động và làm tất cả những việc cần thiết và quan trọng trong đời.

Nhưng, ta như thấy được chính điều đặc biệt tạo nên vị trí, vai trò của thời gian ở đây nó cũng chính là tính chất một đi không trở lại. Quả thực thời gian cũng như lời đã nói ra không thể nào lấy lại được, thời gian cũng như tên đã bắn ra không thể nào có thể rút về. Ta như thấy được mỗi một giây, một phút, một giờ thời gian như cứ đều có nhiều sự thay đổi, trôi đi tạo nên quá khứ không bao giờ lấy lại được nữa. Thời gian chính là bạc là vàng nếu như chúng ta biết quý trọng và thực hiện một cách có sự phân chia thật bài bản và khoa học nhất. Và thời gian cũng sẽ thật vô nghĩa khi nó nằm trong tay ai không biết sử dụng và có thể hoạch định thời gian của chính mình.

Thực tế cũng cho thấy được rằng không phải ai ai cũng có thể nhận biết được những giá trị của thời gian. Mà ta như thấy được chỉ khi nào con người được sống trong niềm hạnh phúc, đạt đến đỉnh cao vinh quang của sự chiến thắng. Hoặc khi chúng ta mà để tuột mất một cơ hội hiếm có nào thì lúc đó thời gian mới thực sự quan trọng và có ý nghĩa biết bao nhiêu.

Thời gian như mang lại niềm vui cũng như sự hạnh phúc cho con người chúng ta nếu như mỗi người biết được giá trị của thời gian. Biết sử dụng đúng thời gian trong tất cả các hành động con người như càng biết cách sắp xếp khoảng thời gian cho riêng mình. Bắt đầu một ngày mới mỗi người lại có được một khoảng thời gian trong một ngày là như nhau.

Nếu như chúng ta biết tận hưởng thời gian không bị lãng phí để có thể hoàn thành công việc của mình một cách trọn vẹn thì ta như đã sử dụng tốt khoảng thời gian mà tạo hóa ban cho. Ngược lại đối với những ai mà không biết tận dụng khoảng thời gian này thì cũng sẽ không làm chủ được thời gian. Họ dường như cứ bận bịu mà không giải quyết được vấn đề gì cả. Thậm chí có những người lại dành khoảng thời gian của mình vào những trò chơi như thật vô bổ, không tự trau dồi kiến thức cho mình cũng chẳng giúp đỡ người xung quanh, chẳng lao động,… họ dành thời gian để ngủ. Hay hơn thế họ cho rằng họ đang suy nghĩ và hoạch định cho tương lai. Nhưng những suy nghĩ này lại cứ triền miên mãi trong những nghĩ suy, trong những giấc mơ thoáng qua mà nó lại chưa có ngày cụ thể để thực thi. Và điều này cũng thật đáng buồn biết bao nhiêu. Bạn hãy tận dụng khoảng thời gian đó để có thể hành động và thực hiện những mong muốn và hoài bão của chính bạn chứ không phải ngồi đó mà nghĩ cho đoạn ngày đoạn tháng.

Chúng ta cũng cần phải biết được rằng, nếu như chúng ta quý từng giây, từng phút của thời gian mà nỗ lực học tập. Đồng thời nó như tạo dựng cho ta những sự tìm tòi nghiên cứu khoa học hay tích cực hăng say lao động để làm ra của cải vật chất cho xã hội và hơn nữa là cho chính cuộc sống của chúng ta có ý nghĩa hơn. Nếu như bạn lại để lãng phí thời gian, không biết giữ gìn món quà quý giá này có hậu quả vô cùng to lớn. Khi lãng phí thời gian bạn sẽ phải thật hối hận. Ta như thấy được sự hối hận xưa nay là điều đáng sợ nhất đối với con người nhưng cũng là điều ta ít nghĩ đến nhất. Con người ta kể cả rất giàu có về mặt vật chất lẫn tinh thần, thật khó có thể không hối tiếc về một điều gì đó trong quá khứ và vẫn luôn mong muốn thời gian có thể quay trở lại để có thể làm lại. Hoặc có thể thay đổi chính bản thân mình.

Đa số những bạn học sinh hiện nay lại không chủ động tích cực học hành mà như lại cứ sa đà vào những việc vô bổ như game, hay những thú vui tiêu khiển khác mà không chăm lo học hành. Thời gian cho một đời người nếu như không biết sử dụng thì thực sự lãng phí. Có người “công thành danh toại” có người lại nghèo khổ, đó chính là việc bạn có ý chí có quyết tâm để có thể làm chủ thời gian để thực hiện những ước mơ và hoài bão của chính mình hay không mà thôi.

Việc con người chúng ta biết quý trọng thời gian là quý trọng giá trị của cuộc sống. Chúng ta hãy sống đẹp mỗi ngày để có thể có một tương lai thật tươi sáng. Việc con người biết qúy trọng thời gian, quý trọng giá trị của thời gian cũng không có nghĩa là sống gấp, sống hưởng thụ mà là sống hết mình và sống sao để cống hiến cho xã hội thêm giàu đẹp và ý nghĩa.

Bài văn nghị luận về quản lý thời gian – Mẫu 3

Ngạn ngữ có câu “Thời gian là vàng” nhấn mạnh đến vai trò của thời gian đối với cuộc sống của con người. Thời gian là thứ tài sản vô giá, do đó mỗi người đều sở hữu một kho tài sản giá trị vô hình nhưng không phải ai cũng có thể nhận thức đúng đắn và tận dụng có hiệu quả thứ tài sản ấy.

Thật khó có thể định nghĩa được thời gian, đó là thứ chảy trôi vô hình nhưng có thể thay đổi mọi thứ. Thời gian là vô tận nhưng thời gian của cuộc đời mỗi người lại là hữu hạn, nếu không biết tận dụng nó sẽ chảy trôi vô ích và khi nhìn lại con người chỉ thấy sự tiếc nuối và chẳng thể quay trở lại.

Thời gian có thể đo bằng những vật/hiện tượng cụ thể qua chuyển động của mặt trời, mặt trăng, của các mùa hoặc bằng đồng hồ – phát minh vĩ đại của con người. Về mặt chủ quan, thời gian còn được đo bằng cảm nhận của con người, thời gian dài hay ngắn phụ thuộc vào cảm nhận của mỗi người và trong từng hoàn cảnh cụ thể.

Thời gian sẽ trôi qua nhanh chóng nếu như chúng ta sống hết mình cho những đam mê, hết mình thực hiện những mục tiêu sống. Thời gian sẽ chậm rãi và vô nghĩa nếu con người mãi trượt dài trong sự vô nghĩa của cuộc sống khi sống mà không có mục tiêu không có những mong muốn cụ thể.

Thời gian có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cuộc sống của con người. Thời gian là thứ duy nhất không lấy lại được trong cuộc sống, một đi sẽ không quay trở lại. Thời gian là vô tận, quỹ thời gian là vô tận nhưng thời gian cho cuộc đời của con người lại là hữu hạn. Vì vậy trong cuộc sống chúng ta cần tận dụng quỹ thời gian của mình để thực hiện những mục đích sống cao cả, để sống hết mình, sống có ý nghĩa.

Thời gian sẽ mang đến những cơ hội nhưng cũng mang đến những thách thức, khó khăn nhưng hãy sống tích cực, mạnh mẽ vươn lên hoàn cảnh, tận dụng thời gian để khẳng định giá trị bản thân, tạo ra thành quả. Cuộc sống là không đợi chờ, đừng để đến ngày mai nếu như chúng ta có thể thực hiện tức thì.

Thời gian sẽ không quay trở lại nên hãy sống ý nghĩa, sống cho mình và sử dụng thời gian một cách hiệu quả nhất. Đừng lãng phí thời gian cho những thứ vô bổ, không ý nghĩa, sống phải có mục đích, có mong muốn cụ thể, từ đó cố gắng để thực hiện, khi ta cố gắng, mong muốn thì ta sẽ cảm nhận được ý nghĩa của những hành động, ý nghĩa của hạnh phúc.

Video liên quan

Chủ Đề