Huyền học cứu Vớt Giới giải trí Edit

1 lượt thích / 6 lượt đọc

Danh sách chương Đọc Truyện

Hán Việt: Huyền học chửng cứu ngu nhạc quyển Tác giả: Mục Yên Editor: Noll Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng edit: Đang tiến hành Số chương: 195c chính văn + 4 PN Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Giới giải trí , Huyền học , Chủ thụ , Kim bài đề cử 🥇 , Linh dị thần quái , 1v1 Chú ý: Bản chuyển ngữ chưa được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, reup, sử dụng cho mục đích thương mại.

Trang Chủ

35 lượt thích / 364 lượt đọc

Danh sách chương Đọc Truyện

Hán Việt: Huyền học chửng cứu ngu nhạc quyển Tác giả: Mục Yên Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Phiên ngoại 1+2+3+4 Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Giới giải trí , Huyền học , Chủ thụ , Kim bài đề cử 🥇 , Linh dị thần quái , 1v1. Nhận xét tác phẩm: Một lần tình cờ, Lục Huyền ngẫu nhiên gặp được một con quỷ cổ đại mặt chữ điền, râu quai nón, cao lớn vạm vỡ, hai người có rất nhiều đề tài chung , sau đó con quỷ nói cho hắn, mình tên là Tô Thức. Tô Thức xuất hiện lúc sau, càng ngày càng nhiều danh nhân cổ đại lần lượt hiện thân, nhóm danh nhân này ở hiện đại sinh hoạt muôn màu muôn vẻ, thú vị mười phần. Cùng với giới giải trí sinh hoạt vui vẻ, một đoạn chuyện cũ ở địa phủ cũng dần dần được vạch trần. . . Bổn văn hành văn sảng khoái, điểm cười mười phần, lấy chuyện quỷ hồn xuất hiện ở xã hội làm dẫn , giảng thuật cổ đại danh nhân nhóm ở hiện đại vui sướng sinh hoạt, huyền học cùng giới giải trí chuyện xưa như vậy triển khai. Link của bạn edit trước từ chap 1-18 ạ : //www.wattpad.com/story/226800321-edit-%C4%91m-huy%E1%BB%81n-h%E1%BB%8Dc-c%E1%BB%A9u-v%E1%BB%9Bt-gi%E1%BB%9Bi-gi%E1%BA%A3i-tr%C3%AD-m%E1%BB%A5c-y%C3%AAn

[ĐÃ XONG NAME]

Tấn Giang VIP2018. 10. 22 kết thúc 195 chương + 4 phiên ngoại

Văn chương tích phân: 189,763,152

--------------------

Văn án:

Một lần ngẫu nhiên cơ hội, Lục Huyền ngẫu nhiên gặp được một con mặt chữ điền, râu quai nón hồ, cao lớn vạm vỡ cổ đại quỷ, nhất kiến như cố, rất có cộng đồng đề tài, sau đó này chỉ quỷ nói cho hắn, chính mình kêu Tô Thức.

Lục Huyền: Ha? ? ?

Lại một lần ngẫu nhiên cơ hội, Lục Huyền tiếp một bộ Mary Sue cổ trang lịch sử đại kịch, đại nữ chủ văn, nữ chủ Võ Tắc Thiên.

Ở đóng phim hiện trường, Lục Huyền gặp được một con diện mạo đoan trang đại khí, dáng người phúc hậu đẫy đà xinh đẹp nữ quỷ.

Nàng nói, chính mình kêu Võ Chiếu.

Nàng còn nói, diễn kịch rất thú vị, đặc biệt là này bộ diễn vai chính vẫn là nàng, liền càng thú vị.

Lục Huyền nghĩ cách gọi tới Hắc Bạch Vô Thường, chỉ vào chính bám vào mỗ nữ tinh trên người tiêu diễn mỗ vị: Vị này đại lão, nhị vị có thể xử lý không?

Hắc Bạch Vô Thường: Không dám không động đậy dám động. . .

Không lâu lúc sau, Lục Huyền nhận được trọng trách, đi tới địa phủ trong truyền thuyết khách quý gian, ở chỗ này gặp được một chúng lịch sử danh nhân. . . bài cục.

Hắc Bạch Vô Thường: Này đó chính là chết ăn vạ địa phủ không đi đầu thai hộ bị cưỡng chế nhóm.

Lục Huyền: . . .

Tiểu kịch trường

Người đại diện: Ngày mai có một cái thử kính.

Lục Huyền: Ta bấm tay tính toán, ngày mai không nên công tác.

[kết quả: Thử kính chậm lại một ngày]

Đạo diễn: Ngày mai chụp ngoại cảnh.

Lục Huyền: Ta bấm tay tính toán, ngày mai không nên ra ngoài.

[kết quả: Ngoại cảnh điểm mưa to]

Người nào đó: Ngươi chừng nào thì cùng ta kết hôn?

Lục Huyền: Ta bấm tay tính toán. . .

Người nào đó: Ân?

Lục Huyền: Kết kết kết, ta tính qua, hai chúng ta mệnh trung chú định trời sinh một đôi, cho nên ngày mấy đều là ngày lành, mỗi một ngày đều nghi kết hôn.

PS: Bổn văn 1vs1, sc, chủ thụ, ngọt sủng!

Tag: Giới giải trí ngọt văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Huyền, Nhan Như Ngự ┃ vai phụ: ┃ cái khác:

-------------------

Nhận xét tác phẩm:

Một lần ngẫu nhiên cơ hội, Lục Huyền ngẫu nhiên gặp được một con mặt chữ điền, râu quai nón hồ, cao lớn vạm vỡ cổ đại quỷ, hai người rất có cộng đồng đề tài, sau đó này chỉ quỷ nói cho hắn, chính mình kêu Tô Thức. Tô Thức xuất hiện lúc sau, càng ngày càng nhiều cổ đại danh nhân nhất nhất hiện thân, này đó danh nhân nhóm ở hiện đại sinh hoạt muôn màu muôn vẻ, thú vị mười phần. Cùng với vui sướng giới giải trí sinh hoạt, một đoạn địa phủ chuyện cũ dần dần vạch trần. . .

Bổn văn hành văn lưu sướng, cười điểm mười phần, lấy quỷ hồn xuất hiện ở hiện đại xã hội vì dẫn, giảng thuật cổ đại danh nhân nhóm ở hiện đại vui sướng sinh hoạt, huyền học cùng giới giải trí chuyện xưa như vậy triển khai.

Editor : A Trần

Về việc xưng hô của Nhan Như Ngự và Lục Huyền là tôi-cậu, anh-tôi nhá đến khi nào xác định quan hệ sẽ là anh-em,em-anh. Trong truyện Nhan Như Ngự là anh, Lục Huyền là cậu, còn nguyên chủ Lục Huyền là y.[nếu các vị đạo hữu cảm thấy không ổn thì cứ góp ý cho tui là được]

"Nga --"

Lục Huyền mở choàng mắt, ngay lập tức thấy được bồn tắm đầy máu loãng, sau đó là cổ tay bị thương của mình .

ĐM ai không muốn sống nữa, dám lấy dao động vào tay cậu ? Lục Huyền trong lòng thầm mắng, muốn từ bồn tắm đứng lên, chỉ là vừa mới động, liền cảm thấy cả người mệt mỏi, còn có cảm giác choáng váng. Chỉ trong chớp mắt, trong đầu cậu liền xuất hiện đại lượng tin tức, nói là tin tức, kỳ thật là dùng ký ức miêu tả lại thì càng đúng hơn. Cậu nâng tay lên, đối với tay của mình , cậu còn tính là quen thuộc, nhưng cậu thật sự khẳng định đôi tay này tuyệt đối không phải tay của cậu. Mượn xác hoàn hồn? Lục Huyền nhíu mày, bất quá nhân sinh của cậu vốn là huyền huyễn, hiện giờ lại thịnh hành việc mượn xác hoàn hồn, nhưng thật ra việc này không phải khó tiếp thu, vì vậy cậu chỉ là hơi suy tư một lát, liền tiếp nhận chuyện này. Máu ở cổ tay phải đã đọng lại, mà thân thể này cũng đã chảy mất lượng rất nhiều máu, thế nên cậu căn bản không có sức lực để đứng dậy. Trong bồn tắm tràn ngập máu, nhiễm đỏ cả nước, bám vào trên người có một loại cảm giác sền sệt, mà ở bên trong phòng tắm nho nhỏ cũng đầy hơi máu, tựa như ở đây đã xảy ra vụ án giết người vậy Cậu nhìn quanh bốn phía, hơi suy tư một lát, thật lâu sau mới thở dài ra một hơi, nắm chặt tay, xé rách cái tầng kia thật vất vả mới kết vảy ra. Chỉ trong chốc lát, trên cổ tay của cậu lại lần nữa bắt đầu chảy máu. Dùng ngón tay trái dính một ít máu, ở không trung chậm rãi di chuyển hoạt động. "Lấy máu làm môi, tịnh hóa linh hồn trong thân thể, trọng nhập luân hồi, đời sau hưởng vinh hoa phú quý." Vừa dứt lời, không trung liền xuất hiện một cái phù văn màu đỏ, một bóng dáng chậm rãi xuất hiện phía trước sóng gợn, mê mang nhìn hoàn cảnh xung quanh . "Đi đầu thai đi, dương thọ của cậu đã hết." Lục Huyền nhìn cái thân ảnh kia thấp giọng nói. Thời điểm cậu mới vừa tỉnh lại đã nhận ra, thân thể này đã không hề có sinh khí*, bởi vì y chính xác đã trải qua tử vong ,cho nên ngay từ đầu cũng không có chú ý tới ,chờ phản ứng lại, cũng có thể đoán được nguyên lai chủ nhân của thân thể này đã hoàn toàn tử vong, cậu bám vào khối thân thể này về sau cũng sẽ chậm rãi khôi phục sinh khí, xem như mượn thân thể nguyên chủ, tương đương cậu thiếu nguyên chủ một phần nhân tình. [*]Sinh khí: sự sống [Edit : A Trần có chút thích phong cách hán việt với lại đây là thể loại huyền học nên đôi lúc để hán việt sẽ hay hơn.] Vì đối phương mưu cầu kiếp sau vinh hoa đó đã là việc cực hạn cậu có thể làm được. Đối phương lúc này mới chú ý tới Lục Huyền, ánh mắt dừng ở trên người cậu, hồi lâu, cũng không nhiều lời liền xoay người rời đi. Lục Huyền nhìn đối phương bị phù văn màu hút vào, biến mất ở trong không gian, lúc này cậu mới nhẹ nhàng thở ra, nguyện ý đi thì tốt, nếu đối phương sống chết không muốn đi, cậu sẽ thật sự phiền toái. Tiễn nguyên chủ thân thể đi, Lục Huyền nhìn cổ tay bị thương của chính mình lại thở dài. Cũng may bản thân của thân thể này khỏe mạnh, chỉ là mất máu quá nhiều, cậu bám vào người lúc sau đang chậm rãi khôi phục sinh cơ. Một lát sau, cậu cảm thấy trong cơ thể chính mình có một ít lực, quay đầu lại nhìn thấy bên cạnh có vòi nước vội vàng mở chốt van ra, đem máu loãng rửa sạch lúc sau lại thả nước ấm . Thời gian nguyên chủ cắt cổ tay đại khái cũng qua một ngày đi, nước trong bồn tắm sớm cũng đã lạnh, cũng may thời tiết hiện tại không tính là lạnh lắm, nếu không thân thể này khi Lục Huyền bám vào sẽ không ngừng chảy máu quá nhiều mà chết, còn sẽ bị đông chết một lần nữa. Nước ấm tẩy trôi đi máu loãng dính vào cơ thể, thân thể cũng chậm rãi khôi phục sinh cơ. Đổi vài nước lần, Lục Huyền rốt cuộc cũng có sức lực để đứng lên. Cậu từ bồn tắm đứng lên, đi đến trước gương, nhìn trong gương là khuôn mặt xa lạ, đây là một khuôn mặt thật xinh đẹp, bởi vì mất quá nhiều máu mà có hơi tái nhợt, nhưng cũng cho người ta một loại cảm giác muốn bảo hộ. Không biết có phải ảo giác hay không, Lục Huyền đột nhiên cảm thấy gương mặt này bắt đầu gần giống với gương mặt trước kia của cậu, không phải hoàn toàn thay đổi, chỉ là mặt mày và môi có một ít biến hóa rất nhỏ, nếu có người nhận thức được Lục Huyền, nhất định sẽ cảm thấy khuôn mặt này cùng với khuôn mặt trước kia của cậu có chút tương tự. Cậu giơ tay sờ mặt mình, có điều khuôn mặt lúc sau này so với lúc trước càng thêm tinh xảo, đem hai khuôn mặt tinh hoa dung hợp vào nhau, giống như vừa mới làm phẩu thuật chỉnh hình. Sau khi chết hoàn hồn đã là một sự kiện kỳ quái, hai khuôn mặt dung hợp với nhau càng làm cho cậu cảm thấy không thể hiểu được, y như sau lưng có người nào đó làm thao túng làm chuyện này, chỉ là hiện giờ cậu hoàn toàn không có bất cứ manh mối gì, cũng không biết được người phía sau màn là ai. Rối rắm suy nghĩ ở trong đầu dạo qua một vòng, nếu không có manh mối, cậu cũng chỉ hảo hảo đem chuyện này tạm thời vứt sau đầu, tùy tiện cầm khăn lông ở trong phòng tắm quấn ở ngang hông, xoay người đi ra phòng tắm. Bên ngoài phòng tắm là một phòng, giường nằm ở giữa phòng, trên giường trải chăn màu trắng, mà ở đầu vị trí giường còn có một tấm poster của nguyên chủ . Lục Huyền nghĩ đến mình vừa mới ở trong phòng tắm nhìn mặt, quả nhiên cùng khuôn mặt trên tấm poster có điểm bất đồng, chỉ sợ là linh hồn dung hợp vào thân thể làm thay đổi. Cả phòng thập phần ngăn nắp sạch sẽ, nhìn qua không giống như là nơi mà một nam nhân độc thân sống một thân một mình. Cậu đi đến bên cạnh, lúc này mới chú ý tới một bên của tủ quần áo có dán một cái tấm poster khác. Lục Huyền duỗi tay, trực tiếp đem poster xé xuống, lúc này mới mở ra tủ quần áo ra, theo ký ức nguyên chủ không có mặc quá nhiều quần áo tròng lên trên người. Nguyên chủ là một diễn viên, sẽ đứng dưới ánh hào quang, vì tránh cho việc luôn mặc quần áo giống nhau bị chụp lại, tủ quần áo còn không ít quần áo, tự nhiên sẽ có không ít quần áo chưa từng có mặc qua, việc này tiện nghi cho Lục Huyền. Những quần áo nguyên chủ đã mặc qua, Lục Huyền không tính chạm vào, đợi đến khi tìm được cơ hội thích hợp liền đem toàn bộ bọn nó xử lý hết. Mặc quần áo xong, cậu cầm lấy tiền cùng chìa khóa của nguyên chủ mở cửa xuống lầu. Toà nhà này là chung cư cao cấp số một số hai, nguyên chủ cũng không có tiền gì nhiều, cho nên đành phải đặt tiện nghi lên hàng đầu mua được phòng số 4 ở tầng 14, mà người ta thường kiêng dè mấy con số này.

Lục Huyền ấn thang máy xuống, nhìn thang máy ở tầng 18 ngừng lâu một chút, sau đó nhảy xuống từng tầng một.

Cửa thang máy mở ra, Lục Huyền thấy được bên trong có hai người, lông mày nhăn lại.

Trong thang máy hai người đứng, một trái một phải, một người người mặc áo sơ mi quần tây, chỉ là lẳng lặng nhìn, liền cho người ta có cảm giác nghiêm nghị, một người khác thập phần thân cận hòa nhã, đại khái là bởi vì khuôn mặt luôn mang theo nụ cười, cho dù lúc không cười khóe miệng cũng hơi giơ lên, thực không dễ dàng làm cho người ta chán ghét. Lục Huyền nhận ra được hai người này, trong trí nhớ của nguyên chủ cũng đã từng xuất hiện qua, đó là ảnh đế cùng trợ lý của anh ta ở tầng 18. Về phần tên gọi của ảnh đế là gì? Cậu nhíu mày, trong lúc nhất thời thế không thể từ trong đầu tìm ra được tên của đối phương . Đại khái bởi vì nguyên chủ xưng hô với ảnh đế vẫn luôn là...... "Nhan lão sư?" "Hử?" Nhan ảnh đế lạnh lùng ngước mắt. 'Đúng rồi.' Lục Huyền vội vàng gật đầu, bước vào thang máy, sau đó một mực quay đầu nhìn đối phương. Nhan Như Ngự, Lục Huyền đột nhiên nhớ tới tên đối phương, cậu còn nghĩ cái tên này đến từ "Thư trung tự hữu nhan như ngọc"*, chỉ là đem chữ cuối cùng sửa lại về sau, nguyên bản là nhu hòa đổi tên lập tức trở nên khí phách mười phần. Như trẫm đích thân tới, ngự giá thân chinh. [*]Lệ học thiên -励学篇 của vua Tống Chân Tông Triệu Hằng 富家不用买良田,Phú gia bất dụng mãi lương điền, 书中自有千锺粟; Thư trung tự hữu thiên chung túc; 安居不用架高楼,An cư bất dụng giá cao lâu, 书中自有黄金屋; Thư trung tự hữu hoàng kim ốc; 娶妻莫恨无良媒,Thú thê mạc hận vô lương môi, 书中自有颜如玉; Thư trung tự hữu nhan như ngọc; 出门莫恨无人随,Xuất môn mạc hận vô nhân tùy, 书中车马多如簇; Thư trũnga mã đa như thốc; 男儿欲遂平生志,Nam nhi dục toại bình sinh chí, 五经勤向窗前读。Ngũ kinh cần hướng song tiền đọc Tạm dịch: Nhà giàu chẳng phải mua ruộng tốt,
Trong sách tự có ngàn bồ thóc;
An cư chẳng phải xây nhà cao,
Trong sách tự có nhà lầu vàng;
Lấy vợ chẳng hận không người mối,
Trong sách tự có người như ngọc;
Ra đường chẳng hận không tùy tùng,
Trong sách xe ngựa nhiều vô khối;
Làm trai muốn thỏa chí tang bồng,
Bên cửa chuyên cần đọc ngũ kinh.
Lệ học thiên -励学篇 của vua Tống Chân Tông - Triệu Hằng, với ý nghĩa muốn nói về tầm quan trọng của việc học và đọc sách. Thang máy rất nhanh, chỉ chốc lát liền đến lầu một, mà Lục Huyền vẫn một mực nhìn đối phương. Đi ra cửa thang máy, Lục Huyền đột nhiên mở miệng. "Chờ một chút." Nhan Như Ngự quay đầu lại, vẫn là mặt lạnh : "Hử?" Lục Huyền nhìn gương mặt kia, không thể không nói, khuôn mặt này xác thật sẽ có một loại cảm giác làm cho người ta không dám tới gần. Trong trí nhớ nguyên chủ, Nhan Như Ngự trong giới giải trí là một trong ít những minh tinh có mặt lạnh lùng nhưng chỉ có vào lúc đóng phim, mới có thể nhìn thấy anh ta lộ ra biểu tình nhu hòa, hết lần này tới lần khác vẫn là người lạnh lùng, trong giới giải trí lại mở ra một mảnh bầu trời mới, trở thành ảnh đế nhận được giải thưởng điện ảnh nổi tiếng trong nước và nam diễn viên chính xuất sắc. "Nếu hôm nay anh gặp được tôi, đại biểu anh cùng tôi có duyên, tôi cho anh một lời khuyên, hôm nay anh có đại kiếp nạn, nhớ lấy đừng đụng đến nước, cùng địa phương có nước đều không thể tới gần, qua hôm nay, anh liền có thể an gối vô ưu*." Lục Huyền đưa ra lời khuyên, liền dẫn đầu rời đi, không có để ý biểu tình của Nhan Như Ngự phía sau. [*]An gối vô ưu: nôm na là bình an không còn lo lắng gì nữa . "Sao hôm nay Lục Huyền này lại thần thần bí bí thế nhỉ ? Muốn tới bắt chuyện à?" nam nhân bên cạch Nhan Như Ngự nhíu mày nói . "Đi thôi." Nhan Như Ngự mặt vẫn lạnh, dường như hoàn toàn không có đem chuyện này để ở trong lòng. "A Ngự, tôi nói với cậu này, cậu cần phải cách Lục Huyền xa một chút, gần đây chuyện của cậu ta nháo đến lớn như vậy, nếu như bị cậu ta bám chặt, khẳng định phải kiếm tấm bảo vệ mới ai lại bằng lòng bỏ qua, tuy rằng fan của cậu rất trung thành, nhưng nếu như cậu bị dính vào còn bị người ta quấn lên, dư luận liên quan về cậu cũng sẽ có biến hóa, một thân trắng trắng sẽ có điểm đen." "Có cái gì?" Nhan Như Ngự lại lần nữa lạnh lùng nói, đối với việc này không chút nào để ý. "Cậu......được rồi được rồi, cậu là người có chủ kiến, không sợ bị quấn lên, tôi vẫn nên tự mình xử lý đi." Tằng Quần bất đắc dĩ nói, hắn cho rằng bản thân hẳn sớm quen với việc Nhan Như Ngự tùy ý, thế nhưng chuyện trước mắt, vẫn là cảm thấy đau đầu không thôi. Lục Huyền đi ra chung cư, mới đi ra không lâu, liền thấy được một đám người chờ ở bên ngoài, trên tay còn cầm microphone cùng camera. "Cậu là Lục Huyền sao ?" có người lên tiếng, âm thanh có chút chập chờn. Cả đám lúc đầu hướng về phía Nhan Như Ngự nghe được âm thanh này, lập tức y như mèo bắt chuột, hứng thú bừng bừng lao đến . "Lục Huyền, cậu đối với chuyện trên mạng có người nói cậu là tiểu tam cảm thấy như thế nào ?" "Lục Huyền cậu thật sự là gay sao ?" "Sẽ không phải thật sự đi chỉnh hình đi ? Chẳng lẽ vì bị đoạt nam nhân mới đi phẫu thuật thẩm mỹ sao?" "Lục Huyền mời cậu trả lời vấn đề cho chúng tôi" Lục Huyền nhíu chặt lông mày, từ trong trí nhớ của nguyên chủ biết mình là diễn viên, thế nhưng cậu không nghĩ tới mình nhanh vậy đã bị chặn lại. Mắt thấy một microphone sắp lập tức đâm chọt vào bên trên mặt cậu, Lục Huyền nhanh chóng đưa tay ngăn microphone lại, lạnh lùng nói: "Tôi còn có việc " Cậu hi vọng những người này có thể lùi lại, cậu khoát tay, ngược lại khiến cho đám người này bạo lên. "Lục Huyền cổ tay cậu có vẻ như bị thương, chẳng lẽ là cắt cổ tay sao ?" "Thật sự cắt cổ tay hả, vì tình mà khốn khổ hay là xấu hổ vì mang danh tiểu tam mà làm vậy, mời cậu trả lời chúng tôi" "Chẳng lẽ chứng cứ trên mạng đều là thật, Lục Huyền cậu thật sự chen chân vào An Dương và Bối Thư Thư làm tiểu tam sao ?" Lục Huyền ngước mắt, lạnh lùng nhìn đám người: "Tôi hiện tại mất máu quá nhiều, phải đi bệnh viện băng bó, rất mệt, nếu vết thương bị hở ra một lỗ....." Nghe nói như vậy, đám người vây quanh ở bên cạch cậu đều nhao nhao lui lại, chỉ riêng vết thương trên tay Lục Huyền, chính là một điểm bạo, nếu có người trong đám này lỗ mãng làm vết thương của Lục Huyền bị vỡ ra thì cả đám người ở chỗ này ai cũng đừng hồng trốn thoát. Lục Huyền nhìn những người này tản ra, trầm mặt hướng đến phòng khám bệnh mà đi. Một bên khác, một chiếc xe ngừng hồi lâu. "A Ngự"

"Đi" Âm thanh hoàn toàn như trước, không có chút rung động nào.

Hết chương 1

Đôi lời của edit : Rốc cuộc cũng edit xong chương 1 😚😚😚 cảm ơn @KookMin_KookMin hôm qua đã góp ý cho edit chương này tặng cho cô 💗💗💗 Ủng hộ A Trần bằng cách [ '∀`]ノ~ ⭐ Đã beta [26/08]

Video liên quan

Chủ Đề