Hình ảnh nổi bật xuyên suốt bài thơ “tiếng gà trưa” của xuân quỳnh là gì?

Hình ảnh xuyên suốt bài thơ là gì ? A. Tiếng gà trưa B. Qủa trứng hồng C. Người bà D. Người chiến sỹ

1.Dòng nào sau đây liệt kê chính xác những hình ảnh trong quá khứ được gợi lại bởi âm thanh của tiếng gà trưa ?
 

A.Hình ảnh đàn gà và ổ trứng, hình ảnh người bà ;B.Hình ảnh đàn gà và ổ trứng, hình ảnh người bà, mâm cơm tuổi thơ ;C.Hình ảnh đàn gà và ổ trứng, hình ảnh cánh đồng lúa chín, hình ảnh người bà ;D.Hình ảnh đàn gà và ổ trứng, hình ảnh xóm lòng quen thuộc .

2.Việc lặp lại cụm từ Tiếng gà trưa ở đầu các khổ thơ mang lại giá trị gợi tả gì cho bài thơ ?

 A.Tạo nhịp điệu, điểm nhấn cho bài thơ và gợi lại những hình ảnh, kỉ niệm thời thơ ấu ;B.Nhấn mạnh tác động ảnh hưởng của tiếng gà trưa so với tâm trạng người lính ;C.Tạo nhịp điệu, điểm nhấn cho bài thơ và nhấn mạnh vấn đề sự đổi khác trong tâm trạng của người lính khi nghe thấy tiếng gà ;D.Gợi lại những hình ảnh, kỉ niệm thời thơ ấu của người lính bên người bà. Em cảm nhận được gì về hình ảnh người bà và tình cảm bà cháu được bộc lộ trong bài thơ “ Tiếng gà trưa ” ?

Câu 1 Viết về bạn là một đề tài thường gặp của các thi nhân xưa. Có lẽ sâu sắc hơn cả là tình bạn của Nguyễn Khuyến giành cho Dương Khuê khi ông qua đời. Và đặc biệt hơn trong bài Bạn đến chơi nhà tình cảm ấy lại được biểu lộ thật thân thiết và đáng kính trọng biết bao. Đồng thời Nguyễn Khuyến cùng bày tỏ một quan điểm về mối quan hệ giữa vật chất và tình cảm:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhàTrẻ thời đi vắng, chợ thời xaAo sâu nước cả, khôn chài cáVườn rộng rào thưa, khó đuổi gàCải chửa ra cây, cà mới nụBầu vừa rụng rốn, mướp đương hoaĐầu trò tiếp khách, trầu không cóBác đến chơi đày, ta với ta .Bạn hiền khi gặp lại nhau thì ai mà chẳng vui. Ở đây Nguyễn Khuyến cũng vui mừng xiết bao khi lâu ngày gặp lại bạn cũ. Lời chào tự nhiên thân thương bỗng biến thành câu thơ :Đã bấy lâu nay, bác tới nhàCách xưng hô bác, tôi tự nhiên thân thiện trong niềm vui mừng khi được bạn hiền đến tận nhà thăm. Phải thân thiện lắm mới đến nhà, có lẽ rằng chỉ bằng một câu thơ – lời chào thế hiện được hết niềm vui đón bạn của tác giả như thế nào ? Sau lời nghênh đón bạn, câu thơ chuyển giọng lúng túng hơn khi tiếp bạn :Trẻ thời đi vắng, chợ thời xaCách nói hóm hỉnh cho thấy trong trường hợp ấy tất yếu phải tiếp bạn theo kiểu ” cây nhà lá vườn ” của mình. Ta thấy rằng Nguyễn Khuyên đã cường điệu hoá thực trạng khó khăn vất vả thiêu thôn của mình đến nỗi chẳng có cái gì để tiếp bạn :Trẻ thời đi vắng, chợ thời xaAo sâu nước cả, khôn chài cáVườn rộng rào thưa, khó đuổi gàCải chửa ra cây, cà mới nụBầu vừa rụng rốn, mướp đương hoaTa hiểu vì sao sau lời chào hỏi bạn, tác giả nhắc đến chợ, chợ là biểu lộ sự không thiếu những món ngon để tiếp bạn. Tiếc thay chợ thì xa mà người nhà thì đi vắng cả. Trong khoảng trống nghệ thuật và thẩm mỹ này tất cả chúng ta thấy chỉ có tác giả và bạn mình [ hai người ] và trường hợp .Đầu trò tiếp khách, trầu không cóĐến cả miếng trầu cũng không có, thật là nghèo quá, miếng trầu là đầu câu truyện cá, gà, bầu, mướp … những thứ tiếp bạn đều không có. Nhưng chính cái không có đó tác giả muốn nói lên một cái có thiêng liêng cao quý – tình bạn chân thành thắm thiết. Câu kết là một sự ” bùng nổ ” về ý và tình. Tiếp bạn chẳng cần có mâm cao cỗ đầy, cao lương mĩ vị, cơm gà cá mỡ, mà chỉ cần có một tấm lòng, một tình bạn chân thành thắm thiết .Bác đến chơi đây, ta với taLần thứ hai chữ bác lại Open trong bài thơ bộc lộ sự trìu mến kính trọng. Bác đã không quản tuổi già sức yếu, đường xá xa xôi, đến thăm hỏi động viên thì còn gì quý bằng. Tình bạn là trên hết, không một thứ vật chất nào hoàn toàn có thể sửa chữa thay thế được tình bạn tri âm tri kỉ. Mọi thứ vật chất đều ” không có ” nhưng lại ” có ” tình bè bạn thâm giao. Chữ ta là đại từ nhân xưng, trong bài thơ này là bác, là tôi, là hai tất cả chúng ta, không có gì ngăn cách nữa. Tuy hai người nhưng tâm lý, tình cảm, lý tưởng sống của họ trọn vẹn giống nhau. Họ coi thường vật chất, trọng tình cảm, họ thăm nhau đến với nhau là dựa trên tình cảm, niềm gắn bó keo sơn thắm thiết. Tình bạn của họ là thứ quý nhất không có gì sánh được. Ta còn nhớ rằng có lần khóc bạn Nguyễn Khuyến đã viếtRượu ngon không có bạn hiềnKhông mua không phải không tiền không muaCâu thơ nghĩ, đắn đo muốn viếtViết đưa ai, ai biết mà đưa ? Giường kia, treo những lạnh nhạtĐàn kia, gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đànCó thể trong bài thơ : này chính là cuộc trò chuyện thăm hỏi động viên của Nguyễn Khuyến với Dương Khuê. Tình bạn của Nguyễn Khuyến và Dương Khuê gắn bó keo sơn. Trong đoạn thơ trên ta thấy rằng khi uống rượu khi làm thơ … Họ đều có nhau. Không chỉ có bài thơ Khóc Dương Khuê .Một số vần thơ khác của Nguyễn Khuyến cũng bộc lộ tình bạn chân thành, đậm đà :

Từ trước bảng vàng nhà sẵn có
Chẳng qua trong bác với ngoài tôi

[ Gửi bác Châu Cầu ]Đến thăm bác, bác đang đau ốm, Vừa thấy tôi bác nhổm dậy ngayBác bệnh tật, tôi yếu gầyGiao du rồi biết sau này ra sao[ Gửi thăm quan Thượng Thư họ Dương ]Bài thơ này viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật, niêm, luật bằng trắc, đối ngặt nghèo, hợp cách. Ngôn ngữ thuần nôm nghe thanh thoát nhẹ nhàng tự nhiên. Ta có cảm xúc như Nguyễn Khuyến xuất khẩu thành thơ. Bài thơ nôm khó quên này cho thấy một hồn thơ đẹp, một tình bạn hữu thâm giao. Tình bạn của Nguyễn Khuyến thanh bạch, xinh xắn trái chiều hẳn với nhân tình thế thái ” Còn bạc còn tiền còn đệ tử – Hết cơm hết rượu hết ông tôi ” mà Nguyễn Bỉnh Khiêm đã kịch liệt lên án. Hai nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm và Nguyễn Khuyến sống cách nhau mấy trăm năm mà có chung một tâm hồn lớn : nhân hậu, thủy chung, thanh bạch. Tấm lòng ấy thật xứng danh là tấm gương đời để mọi người soi chung .

Bên cạnh nội dung đã học, các em cần chuẩn bị trước bài Bạn đến chơi nhà với phần Tình bạn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ Bạn đến chơi nhà để nắm vững những kiến thức Ngữ Văn lớp 7 của mình.

2. Bài Mẫu Số 2: Nêu Cảm Nhận Về Bài Bạn Đến Chơi Nhà Của Nguyễn Khuyến

Nguyễn Khuyến sinh năm 1835, mất năm 1909, lúc còn nhỏ tên Thắng, quê ở thôn Vị Hạ, làng Và, xã Yên Đổ, nay thuộc Trung Lương, Bình Lục, Hà Nam, thuở nhỏ nhà nghèo, mưu trí, học giỏi, sau đi thi đỗ đầu cả ba kì thi : Hương, Hội, Đình, do đó có tên là Tam Nguyên Yên Đổ. Ông làm quan khoảng chừng mười năm, nhưng đến khi thực dân Pháp lấn chiếm xong Bắc bộ, ông cáo quan về quê ở ẩn .Bài thơ này là bài thơ thành công xuất sắc, tiêu biểu vượt trội nhất của ông, và cũng là bài thơ điển hình nổi bật, đại điện cho thơ Nôm Đường luật Nước Ta nói chung .Bài thơ này ông viết là một kỉ niệm của ông ở tuổi mà lâu nay hiếm. Nó bày bày tỏ về xúc cảm của ông và một người bạn quen nhau chốn quan trường, nay gặp lại nơi thôn quê thanh thản – nơi chôn rau cắt rốn của ông. Từng câu từ trong bài quyến rũ mà thanh cao, tình cảm thắm thiết, gắn bó, mặn mà, đầy chất nhân văn. Nó biểu lộ một con người chất phác, sống bằng tình cảm nơi ông. Câu thơ mở màn như một tiếng reo vui, nó là khởi nguồn cho toàn bộ trường hợp, cảm hứng trong bài. Gặp lai một người bạn cũ thật khôn xiết biết bao, đặc biệt quan trọng là khi lại gặp nhau nơi chân quê. Tình nghĩa đó thật quý báu. Tuy sau bao vinh quang chốn kinh thành nhưng vẫn nhớ về nhau, vẫn tìm thăm trò chuyện. Tuy mặn mà những tình cảm nồng hậu nhưng trong bài vẫn có những diễn biến vui tươi. Hôm nay bác tới chơi nhà thật quý và hơn nữa là sau bao năm xa cách, nhưng ngặt nỗi thực trạng điều kiện kèm theo và đó là một trường hợp khó xử so với tác giả : trẻ thì đi vắng, chợ thị xa, ao sâu khó chài cá … một loạt trường hợp được liệt kê. Thật trớ trêu và cũng đầy vui nhộn. Lời thơ tự nhiên, vui tươi, trong phát minh sáng tạo nên thanh điệu linh động, toát lên được sự hiếu khách của chủ nhà trước một vị khách quý. Tuy toàn bộ đều thiếu vắng, ngay đến cả cái tối thiểu để tiếp khách như miếng trầu cũng không có thì câu ở đầu cuối lại là sự giật mình, đầy lý thú và cũng chất chứa những cảm hứng dạt dào, khó tả. Tình bạn ấy vượt lên trên cả nhưng lễ nghi tầm thường. Ba từ : ” ta với ta ” là điểm trung tâm, trọng tâm của bài. Âm điệu bỗng dưng đổi khác, thân thiện, ngọt ngào. Nó không giống với ba từ ” ta với ta ” trong bài Qua đèo ngang của Bà Huyện Thanh Quan. Trong bài Qua đèo ngang thì 3 từ đó là nỗi trống vắng, hiu quạnh nơi đất khách, quê người, còn ba từ này trong bài bạn đến chơi nhà là nồng nàn tình cảm bạn hữu chân thành, thanh tao, trong sáng. Nói cho cùng thì nhà thơ đã rất khôn khéo lột tả sự nhiệt tình, nực nội, mến khác trước thực trạng giật mình, thiếu thốn, bần hàn của tác giả. Và đằng sau nhưng câu từ dân dã kia là hai tình cảm chân chất, nhỏ nhẹ mà hóm hỉnh đang hướng về nhau. Tình cảm chính là điều mà tác giả mong đợi, khao khát nhất, và chỉ mình nó cũng là đủ để sưởi ấm một buổi trò chuyện, gặp mặt .Nói chung bài thơ này được tạo nên trên một hình ảnh không có gì về vật chất, tất yếu không phải là thiếu thốn mà là chưa đủ độ, để rồi đúc rút một câu rằng : ” Bác đến chơi đây, ta với ta ” thật đậm đà, thâm thúy. Bài thơ này không chỉ là một lời bày tỏ chân tình của tác giả mà còn là một triết lý, một bài học kinh nghiệm, một xu thế về sự chuẩn mực rằng : tình bạn cao hơn mọi của cải, vật chất

Câu 2

Bài thơ Tiếng gà trưa của tác giả Xuân Quỳnh là một sáng tác độc lạ. Tác phẩm cho thấy những cảm nhận tinh xảo của nhà thơ về đời sống về trách nhiệm chiến đấu. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, khi những kỉ niệm tuổi thơ ùa về cũng là lúc hình ảnh của một người bà tần tảo, rất là yêu thương, chở che cho cháu được hiện lên .Tiếng gà trưa cất lên, phá vỡ sự yên lặng của khoảng trống, làm cho ánh nắng bị xao động ; làm dịu đi nhưng stress trên đường hành quân xa. Và điều kì diệu hơn, tiếng gà trưa đã khởi dậy, làm cho những kỉ niệm xinh xắn của tuổi thơ ùa về. Trải qua bao nhiêu năm xa cách kí ức về đàn gà vẫn còn vẹn nguyên : con gà mái mơ, con gà mái vàng. Những kí ức tuổi thơ đó thật xinh xắn và đáng trân trọng .Tiếng gà còn gợi nhắc người lính nhớ về một thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng, ấy là tình bà cháu. Chỉ trong bốn khổ thơ nhưng tác giả đã gói gém khá đầy đủ nỗi nhớ về những năm tháng được sống cùng bà dưới mái nhà yên ấm. Trong con mắt của cháu, bà hiện lên thật dung dị với biết bao phẩm chất tốt đẹp .Trước hết bà là người tần tảo, chắt chiu. Trong cảnh nghèo khó, thiếu thốn nhưng bà luôn nỗ lực chắt chiu dành cho cháu những điều tốt đẹp nhất. Những hình ảnh, chi tiết cụ thể như : “ Tay bà khum soi trứng / Dành từng quả chắt chiu ” hay “ Bà lo đàn gà toi / Mong trời đừng sương muối ” đó là những hành vi đơn giản và giản dị, mong ước thiết thực của bà cốt cũng để dành cho cháu những điều cháu muốn, đó là bộ quần áo mới mỗi độ tết đến xuân về. Cả đời bà tảo tần, khó khăn vất vả chỉ luôn nghĩ và hi sinh vì con vì cháu, bà chưa một lần nghĩ cho mình, nghĩ vì mình. Hình ảnh người bà trong bài thơ cũng là hình ảnh của biết bao người bà Nước Ta, luôn dành trọn tình yêu thương, chăm sóc, chi chút cho cháu .Bà là người luôn ở bên cháu, bảo ban nhắc nhở, có đôi lúc trách mắng cũng là trách mắng yêu thương :“ Có tiếng bà vẫn mắngGà đẻ mà mày nhìnRồi sau này lang mặt ” .Tiếng gà trưa đã gợi cho cháu nhớ lại những năm tháng nhọc nhằn, khó khăn vất vả mà đầy yêu thương và vui tươi ấy. Qua những lời thơ chân thành ta thấy được một hình ảnh người bà khó khăn vất vả, tảo tần và luôn yêu thương, lo ngại cho cháu. Tay bà nâng niu từng quả trứng không phải chỉ là nâng niu thành quả lao động của mình mà con chính là nâng niu, trân trọng từng tham vọng, niềm hạnh phúc nhỏ bé, đơn sơ của cháu. Tiếng gà nhảy ổ và niềm niềm hạnh phúc mà bà mang lại đã trở thành nguồn động lực, cổ vũ động viên cháu chiến đấu vì quê nhà, vì tổ quốc .Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, nhịp điệu linh động. Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng và tha thiết. Ngôn từ giản dị và đơn giản, giàu sức biểu cảm. Sử dụng linh động thẩm mỹ và nghệ thuật điệp ngữ đã nhấn mạnh vấn đề cảm xúc, niềm xúc động khi được nghe tiếng gà và nhớ về những kí ức tuổi thơ đẹp tươi gắn với người bà tảo tần .Qua lớp ngôn từ giản dị và đơn giản mà giàu sức biểu cảm, bài thơ đã gợi lại những kỉ niệm trong sáng, đằm thắm của tuổi thơ. Đồng thời còn cho thấy hình ảnh của người bà tảo tần qua những chi tiết cụ thể thật thông thường, đơn giản và giản dị nhưng xúc động, chân thành. Những tình cảm về bà và quê nhà chính là động lực để cháu vững tay súng, quyết tâm chiến đấu vì độc lập, tự do của Tổ quốc .

Bài làm 2

Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh là một bài thơ hay. Bài thơ đã khẳng định chắc chắn giá trị và sức sống của nó qua thời hạn. Bài Tiếng gà trưa nổi trội mạch xúc cảm và âm thanh tiếng gà ngân vang, như thả neo vào lòng người đọc. Âm thanh Tiếng gà trưa là hình tượng điển hình nổi bật Open và sở hữu hàng loạt tác phẩm .Bài thơ được khởi đầu bằng tiếng gà Cục … cục tác cục ta vang lên xao động tâm hồn người chiến sỹ trên đường hành quân ra mặt trận đánh giặc :Tiếng gà ai nhảy ổ :Cục … cục tác cục taNghe xao động nắng trưaNghe bàn chân đỡ mỏiNghe gọi về tuổi thơ .Chỉ nghe một tiếng gà trưa gióng lên giữa chút thời hạn ngắn ngủi mà bao nhiêu xúc cảm ùa về ào ạt, chắc như đinh âm thanh đó đã chạm khắc vào tâm hồn nhà thơ ? Điệp từ “ nghe ” láy đi láy lại 3 lần bộc lộ sinh động nỗi xúc động trào dâng và như sợi giây vô hình dung níu giữ cho âm thanh tiếng gà lắng vào chiều sâu tâm linh, ngân rung nơi nốt nhớ, rối loạn gọi về kỷ niệm êm đềm, đầm ấm đã qua. Đó là một tuổi thơ mang bao nỗi niềm, đầy thân phận : thiếu mẹ, vắng cha, sống với bà. Chỗ phụ thuộc chính của người chiến sỹ là người bà già nua, khắc khổ ở một làng quê nghèo. Thiếu vắng tình cảm của mẹ, của cha, người chiến sỹ được bù đắp bởi tình bà. Trong hồi ức người lính tình cảm của bà hàm chứa cả tình mẹ bao dung, đa mang, thương con hết mực, tình cha nghiêm khắc, nặng sâu. Tấm thân gầy guộc của bà ôm trùm hết thảy mọi thứ tình cảm mà cuộc sống không ưu tiên dành cho tuổi thơ người lính. Bà buộc phải dồn ghép nghĩa vụ và trách nhiệm, tình cảm, bồi đắp yêu thương cho những mất mát, thiếu vắng, tổn thất tinh thần nơi đứa cháu. Người cháu sớm nhận ra bao nhiêu khó khăn vất vả, nhọc nhằn đều đổ lên đôi vai mỏng mảnh, yếu ớt nơi bà. Thương cháu bà dành toàn bộ tình cảm nồng đượm, lo ngại, chăm chút nhất để mong cháu nên người .Nghe tiếng gà trưa, tác giả tưởng tượng dáng liêu xiêu của bà khum soi trứng :Dành từng quả chắt chiuCho con gà mái ấp .Nhà thơ cũng đọc được nỗi lo ngại của bà khi mùa đông tới :Bà lo đàn gà toiMong trời đừng sương muốiĐể cuối năm bán gàCháu được quần áo mới .Hiện về trong cánh đồng ký ức tuổi thơ còn là tiếng bà vẫn mắng như lời nhắc nhở, chăm chút từng ly ti, luôn giữ gìn dung nhan cháu bé. Đó chẳng phải là lời dặn dò, thủ thỉ, sự chăm sóc hết mực của bà ? Lời trách mắng sao mà đầy yêu thương đến thế. Tất cả như khảm vào hoài niệm ngọt ngào. Qua âm thanh tiếng gà hiện lên cuộc sống khó khăn vất vả, tần tảo, chịu thương chịu khó của người bà. Nghĩa là bao nhiêu kỷ niệm tuổi thơ, tình cảm bà – cháu đều gắn với âm thanh tiếng gà .Đồng hiện cùng ký ức tuổi thơ còn là hình ảnh những con gà mái vàng, mái mơ với ổ trứng hồng đẹp như tranh lụa. In đậm trong cõi lòng nhà thơ vẫn còn ôm trọn cái màu nắng lóng lánh nơi chùm lông những mẹ gà đốm trắng và kỉ niệm tuổi dại thơ tò mò xem trộm gà đẻ trứng. Rồi những khát khao của tuổi thơ mong được quần áo mới có từ tiền bán gà. Chữ “ ôi ” nghe tha thiết, đằm sâu một nỗi nhớ khôn nguôi về những tháng năm khốn đốn, khó nhạt nhoà. Cái âm thanh bình dị, thân quen, dân dã ấy sao bỗng trở nên thiêng liêng kỳ lạ trong tâm hồn thi sĩ khi nó gắn với tình cảm bà – cháu và tình quê nhà quốc gia .Nhưng tổng thể đó mới chỉ là phần nổi của tảng băng trôi, là cảm hứng chân thành, thân thiện của đời sống thường nhật trong mái ấm gia đình. Bề nổi bài thơ vẫn là tình cảm bà – cháu đằm thắm, sáng trong và vô vàn yêu thương trìu mến. Phần chìm, bên trong bài thơ là âm thanh tiếng gà gắn với hình tượng của đời sống yên bình, niềm hạnh phúc, tượng trưng cho ấm no, nảy nở sinh sôi, rộn ràng, nơi làng quê đông đúc, êm đềm. Đó cũng là khát vọng muôn đời của quả đât. Bài thơ sinh ra trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ, quân địch đang tâm phá hoại đời sống yên lành của cả dân tộc bản địa. Khi tất cả chúng ta cầm súng đánh giặc thì âm thanh đó còn là niềm khát khao mong đợi, là ý nghĩa cao quý của cuộc chiến đấu. Mỗi khi khung trời và mặt đất không khi nào ngơi tiếng súng tiếng bom giặc, một chút ít thanh thản có lẽ rằng cũng là niềm khát khao lớn của con người. Âm thanh tiếng gà trở thành niềm mong đợi chung của mọi con người trong đại chiến. Đó cũng là tình cảm chung của thời đại, là sức mạnh chính nghĩa của dân tộc bản địa chống quân địch hung bạo. Bài thơ còn là lời cổ vũ động viên sức mạnh chiến đấu. Chiều sâu tư tưởng mà nhà thơ muốn gửi gắm chính là ở chỗ đó. Lắng lại lần nữa qua âm thanh tiếng gà, ta phát hiện hình tượng tác giả với con người công dân đậm chất sử thi, đồng hiện cùng con người thế sự, đời tư được bộc lộ ở phần cuối bài thơ :Cháu chiến đấu ngày hôm nayVì tình yêu Tổ quốcVì xóm làng quen thuộcBà ơi cũng vì bàVì tiếng gà cục tácỔ trứng hồng tuổi thơHướng hẳn về người bà để tâm sự, chủ thể trữ tình đã trải qua đó giãi bày được nỗi niềm da diết nhớ, lời yêu thương, lòng kính trọng bà và nguyên do của hành vi ra trận. Điệp từ vì đi liền nhau, đứng đầu những dòng thơ cùng với những cụm từ khu biệt cung bậc đơn cử tính mục tiêu càng bộc lộ rõ nội dung tư tưởng lớn lao và thâm thúy của bài thơ. Từ âm thanh tiếng gà trưa, tác giả đã triển khai diễn biến tâm trạng trôi theo dòng chảy cảm hứng từ tình bà – cháu, từ kỷ niệm tuổi thơ về quy tụ thành tình yêu quê nhà quốc gia. Cuồn cuộn trong tình ruột thịt, mái ấm gia đình là tình hội đồng, dân tộc bản địa. Chúng ta chiến đấu để bảo vệ giang sơn gấm vóc, để gìn giữ bình yên cho mỗi ngôi nhà, cho âm thanh tiếng gà vang mãi không thôi ..

Bài thơ viết theo thể ngũ ngôn – một thể thơ bắt nguồn từ thể hát giặm Nghệ -Tĩnh và vè dân gian, lại được Xuân Quỳnh sáng tạo, biến cách linh hoạt về số chữ, số dòng thơ nhưng điều đáng nói là nó hồn nhiên, dung dị chân chất như cuộc sống mà vẫn lay động lòng người. Cả bài thơ nhắc lại 4 lần 3 chữ Tiếng gà trưa, nó ngân rung theo mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên của chủ thể trữ tình và đồng thời có tác dụng liên kết các hình ảnh, sự kiện một cách hợp lôgích. Diễn biến tâm lý của chủ thể trữ tình cũng phát triển càng lúc càng đi vào chiều sâu theo âm thanh tiếng gà trưa. Trên đường hành quân người chiến sỹ nghe tiếng gà bỗng bâng khâng, xao động, xúc cảm. Từ xao động, âm thanh tiếng gà rơi vào cõi nhớ để hồi tưởng về tình bà cháu, sống dậy hôi hổi kỷ niệm tuổi thơ. Âm thanh tiếng gà tiếp tục xuyên sâu vào tâm thức, lay vào vùng sóng suy nghĩ để tác giả luận suy bao điều về ý nghĩa cao cả của cuộc chiến.

Như vậy âm thanh tiếng gà trưa cứ được đẩy mãi vào miền ẩn kín, thẳm sâu của con người. Nó chuyển từ cảm nhận bằng cảm tính đến lý tính để con người nhìn nhận, nhìn nhận, hành vi. Âm thanh tiếng gà bình dị, đơn sơ rất đời thường được lọc qua tâm hồn Xuân Quỳnh bỗng trở thành chất thơ ngọt ngào tạo hình, tạo nhạc cho bài thơ vượt thoát qua sự khắc nghiệt của thời hạn, đứng vững trong lòng người đọc.

Video liên quan

Chủ Đề