Công tử vô sỉ review

– Tiêu đề: Vô sắc công tử

– Tác giả: Thẩm Tiểu Chi

– Đánh giá chung: 8/10

– Thể loại: Cổ đại, hài hước, HE

– Nhân vật chính: Anh Cảnh Hiên [Vân Trầm Nhã], Thư Đường

– Nội dung chính: Đây là một câu chuyện xưa kể về mối tình của sói và thỏ. Câu chuyện này bắt đầu từ ngày xưa thật là xưa, khi thỏ mới chỉ là thỏ con, và sói cũng mới là sói con, một ngày nọ, thỏ chọc phải sói rồi bỏ chạy mất dạng. Rất lâu sau, sói gặp lại thỏ. Sói ta chỉ nhìn sơ qua lập tức nhận ra thỏ con năm nào. Chuyện tốt xuất hiện trước mắt, sói ta hớn hở ra mặt. Thật ra lúc ấy, sói đang vi hành kiêm xử lý công vụ kiêm phá làng phá xóm. Sói kết huynh muội với thỏ, gọi thỏ là tiểu Đường muội, thỏ gọi sói là Vân quan nhân. Nhờ có trợ thủ đắc lực, sói đâm ra rảnh rỗi, thế là sói bắt tay vào làm vài việc tốt. Mà việc tốt đầu tiên chính là phá rối kế hoạch xem mắt của thỏ. Vốn là sói chưa động tình, thỏ chưa động tâm, nhưng thỏ hiền lành lại tin tưởng sói hết mình. Thế mới có chuyện con sói cuối cùng cũng gục ngã trước bé thỏ…

– Nhận xét:

  • Đọc vài chương đầu của truyện này mình chỉ có một cảm giác duy nhất: nhảm, xàm =]]. Nhưng vì trước đó đã từng đọc một số review bảo truyện này hay lắm, rồi còn là top truyện ngôn tình hay năm 20XX gì đó nữa, nên cũng ráng đào hố tiếp. Quả thực không phụ công mình đào hố, tới khoảng chương 20 thì có cảm giác khác hẳn, như kiểu tác giả muốn troll và thử độ kiên nhẫn của người đọc vậy đó. Mình chưa thấy truyện này đầu dở đuôi hay như truyện này, vì đa số truyện khác thấy khúc đầu miêu tả hoàng tá tràng các kiểu, về sau thì đuối, còn truyện này thì ngược lại, đoạn đầu tác giả viết như cho có bối cảnh, mọi tinh túy đều tập trung vào phần sau. Nên mình ko cho full điểm vì nguyên nhân này.
  • Nữ chính Thư Đường là một cô gái bình thường [nhưng cũng có thân phận đặc biệt] sinh ra nơi đường phố, nàng chỉ muốn có một cuộc sống bình thường. Nữ chính thuộc dạng tiểu bạch thỏ, nhưng nàng không hoàn toàn ngây thơ, thực ra nàng hiểu hết, chỉ là không muốn nghĩ nhiều mà thôi.
  • Nam chính Vân Trần Nhã lại chính là đại hoàng tử Anh Cảnh Hiên của Anh Triêu quốc. Nam chính siêu phúc hắc. Hắn giết người ko nương tay, nhưng năm lần bảy lượt bỏ qua nàng. Ban đầu hắn đơn thuần muốn trêu chọc này, muốn xem thử nàng ngây thơ đến đâu, muốn chứng kiến dáng vẻ đau buồn của nàng, rồi dần dần yêu nàng lúc nào không hay. Mình chưa thấy hoàng tử nào mà mặt dày như chế này. Ban đầu còn lén phá mấy buổi xem mắt của nữ chính, sau thì trực tiếp theo nữ chính đi xem mắt luôn [ko bik ai mới là người có nhu cầu xem mắt nữa]. Chỉ khổ cho sinh linh bé bỏng nào lỡ đắp tội với hắn, thế nào hắn cũng bày đủ trò để giày vò kẻ đó nhưng trước mặt Thư Đường hắn lúc nào cũng tỏ vẻ ta đây Bồ tát lắm.
  • Điều mình thích nam chính trong truyện này đó là dù hắn có thừa khả năng để kế thừa hoàng vị [thậm chí là đã có cả giang sơn trong tay] nhưng hắn không tham vọng như các hoàng tử/thái tử/vương gia trong một số truyện cung đình mà mình đã đọc, hắn chỉ mong muốn trở thành một “Vô sắc công tử” [các bạn đọc truyện thì sẽ hiểu thế nào là “Vô sắc công tử”]. Điều thứ hai mình thích ở nam chính đó là không hứa hẹn gì với nữ chính cả. Lần thứ nhất hắn rời đi, hắn chỉ kêu nàng quên hắn đi. Lần thứ hai hắn rời đi, hẳn chỉ nói là hắn sẽ chờ nàng. Còn về phần nữ chính, mình có thể thấy được sự trưởng thành trong tính cách của nàng ấy. Ban đầu nàng ấy ngây thơ và ngốc nghếch thật. Nhưng đến cái lần Vân Trầm Nhã bảo nàng đi chùa xin bùa cầu an giúp hắn. Cách nàng hành động, nguyên nhân tại sao nàng làm vậy khiến mình thấy nàng không hề ngốc mà ngược lại còn thấy nàng khá sâu sắc, chỉ là chưa gặp đúng người đúng thời điểm mà thôi. Nàng tuy rất muốn đi theo hắn nhưng lại lo cho cha già bệnh tật ko ăn chăm nên nàng luôn ở lại bên cạnh cha và âm thầm nghe ngóng thông tin về hắn, chờ đợi hắn. Cuối cùng nàng cũng ko uổng phải công chờ đợi, hắn viện đủ lý do để quăng cái ngôi báu cho người khác và chạy tới Nam Tuấn quốc tìm nàng.
  • Bên cạnh couple chính, còn có 2 couple khác mà mình rất thích. Thứ nhất là couple huynh đệ Anh Cảnh Hiên – Anh Cảnh Phong. Couple này phải nói là bựa thôi rồi, tòan troll nhau để thể hiện tình cảm huynh đệ thắm thiết. Ví dụ như mộc bài là cái để viết lời ước, ai cũng cầu những điều tốt đẹp cho mình và người thân. Ai đời ông anh Cảnh Hiên viết trong mộc bài là “Anh Cảnh Hiên cưới được thê tử hiền thục, Anh Cảnh Phong cưới phải thê tử hư hỏng”, đọc khúc này mình chỉ biết ôm gối mà cười cái sự vô sỉ của lão nam chính =]]. Thứ hai là couple Anh Cảnh Phong – Thẩm Tiểu Mi cũng khiến mình bấn loạn không kém. Tác giả có viết riêng một bộ truyện khác cho couple này là Long Phượng. Nhưng mình tìm quài mà chưa thấy nhà nào edit hoàn bộ này cả. Bạn nào biết thì chỉ mình với nha!

Chủ Đề