Truyện vương phi ngày ngày đòi hưu phu

Chương 278: Lãnh Băng Cơ là quỷ? Ngoài cửa, Duệ Vương Phi đã bước vào sân, có vẻ không vui sai người hầu đứng phía sau: “Ngày tốt như hôm nay sao lại có một con quạ đậu trên mái hiên vậy? Thật xui xẻo, mau đuổi nó đi.” Người hầu nhận lệnh, đi tới bên cạnh cầm cán chổi quét rác xua đuổi, một tiếng “phành. phạch” vang lên, con chim đã bay về phương xa. Đạo sĩ Thiên Nhất đứng dậy, vươn cổ nhìn ra bên ngoài cửa sổ đang mở rộng, nhíu mày: "Hỏng rồi, xem ra có người đang để ý đến Phong Vương phi rồi, sao ngài lại trêu phải nhân vật như vậy?” Lãnh Bằng Cơ không thể giải thích được: "Tại sao đạo sĩ lại nói vậy?” Thiên Nhất thở dài một hơi: "Con quạ đen vừa rồi chính là chim Thông Linh, sợ là nó đã nghe hết câu chuyện ta và ngài mới vừa nói, đã quay về báo cho chủ nhân của nó rồi” Lãnh Băng Cơ chấn động, chuyện nàng và Liên Nhất mới nói là chuyện lớn hết sức bí mật, liên quan đến an toàn tính mạng của nàng, nếu bị người ta biết được, mượn đề tài này để nói chuyện của nàng ra thì nàng sẽ gặp phải phiền toái lớn. Hơn nữa, nàng gần như có thể chắc chắn người sai khiến con chim kia không phải người ngoài mà chính là Linh bà. Vừa rồi nàng và Cẩm Ngu đều ở trong yến tiệc, có lẽ trong lúc nàng và Thiên Nhất nói chuyện họ đã nghe ra được điều gì nên không nhịn được mà tới nghe lén. Vậy phải làm sao mới tốt đây? Thiên Nhất nhìn vào mắt vẻ mặt ảo não của nàng: "Có phải trong lòng Phong Vương phi đã đoán được người hại ngài sau lưng rồi không?” Lãnh Băng Cơ cũng không giấu diếm, nói ra lại lịch của Linh bà. "Bà ta liên tục hại ta, ta vẫn luôn nghi ngờ, nhưng lại không có chứng cớ gì, không ngờ hôm nay đã nuôi ra tai họa. Nếu bà ta lấy chuyện này ra nói thì e là ta có miệng cũng khó mà giải thích. Cho nên việc này không thể chậm trễ nữa, hôm nay đa tạ đạo trưởng đã giải đáp nghi vấn cho ta, ta xin cáo từ về phủ trước” Đạo sĩ Thiên Nhất mỉm cười: "Làm việc thiện, kết thiện duyên, sẽ nhận được thiện quả. Vương Phi nương nương, xin ngài cứ yên tâm, chỉ là bọn đạo chích chuột nhắt mà thôi, nào dám đứng ra công khai kêu gào? Bần đạo sẽ giúp đỡ ngài lo liệu chu toàn" Ông ta vừa nói như vậy thì Lãnh Bằng Cơ liền yên tâm hơn nhiều. Chỉ cần Đạo trưởng Thiên Nhất có thể giữ bí mật cho nàng thì nàng cũng không sợ Cẩm Ngu sẽ chạy tới trước mặt Huệ Phi nói hươu nói vượn. Dù sao uy vọng và sức ảnh hưởng của đạo trưởng Thiên Nhất ở vương triều Trường An cũng không thấp. Nàng nói lời cảm tạ với đạo sĩ Thiên Nhất rồi không dám tiếp tục trì hoãn, đi ra khỏi phòng cáo từ với Duệ Vương Phi, sau khi trở lại yến tiệc nàng không thấy bóng dáng của Cẩm Ngu và Linh bà thì lập tức đi thẳng vào vấn đề hỏi Mộ Dung Phong. "Cẩm Ngu đâu?" Mộ Dung Phong lơ đễnh: "Sau khi nàng và đạo sĩ Thiên Nhất rời đi thì họ cũng cáo từ trở về rồi". Quả nhiên. Việc này không thể chậm trễ nữa, nàng lập tức gọi Mộ Dung Phong nhanh chóng lên xe ngựa về phủ. Mộ Dung Phong khó hiểu: "Vừa rồi đạo sĩ Thiên Nhất nói với nàng cái gì? Sao lại vội vàng rời đi như vậy?” Lãnh Băng Cơ quyết định nói rõ với hắn: "Tấm thẻ trúc lần trước khiến ta không thể yên lòng, cho nên ta vừa thỉnh giáo đạo sĩ Thiên Nhất, ông ta nói cho ta biết có người đang dùng tà thuật để đối phó ta. Ta không thể bỏ ngoài tai, nhất định phải quay về phủ nhanh chóng nắm bắt thời co." "Nàng đang nghi ngờ Linh bà đó quấy phá nàng phải không? Nếu nàng lo lắng thì phải bà ta hồi cung là được.” "Không được!" Giọng nói của Lãnh Băng Cơ hơi cao: "Chàng yên tâm để người như thể hầu hạ trước mặt mẫu phi sao? Rõ ràng là chàng không tin lời ta, cảm thấy là ta đa nghi có phải không? Cho nên mới trả lời cho có lệ như vậy." "Loại chuyện thần ma quái dị này ta luôn không quá mức tin tưởng. Lời của đạo sĩ Thiên Nhất ta lại càng không tín. Ông ta uống rượu xong thích ăn nói bừa bãi lung tung, lần trước ông ta tính bát tự cho ta đã đủ chứng tỏ rồi”. Trước kia ta cũng không tin, đến tận khi ta đi đến bên cạnh chàng! Nét mặt Lãnh Băng Cơ nghiêm túc: "Chuyện này chàng nhất định phải nghe ta, Linh bà này có lại lịch không đơn giản, tuyệt đối không thể tiếp tục giữ lại, tốt nhất là phải diệt cỏ tận gốc. Bao gồm cả Cẩm Ngu, trước kia ta vẫn luôn cảm thấy qua mấy ngày nữa cứ trả nàng ta về cung là được, nhưng giờ ta rất lo lắng, lỡ như nàng ta chó cùng rút giậu, ra tay với mẫu phi thì phải làm sao?” Mộ Dung Phong vẫn không cho là đúng: "Nàng nói thế nào thì là thể ấy, bổn vương nghe lời nàng.” Lãnh Băng Cơ không nói thêm nữa, trước kia gặp loại chuyện này nàng cũng chỉ xì mũi coi thường. Muốn thay đổi quan niệm đã bén rễ lâu ngày của một người không hề dễ dàng, huống chi là Mộ Dung Phong đã chinh chiến sa trường, bàn tay giết chóc vô số? Kể ra thì người ta là thanh mai trúc mã bao nhiêu năm, phần tình cảm đó không phải nàng chỉ nói hai ba câu là có thể lay chuyển được. Chỉ cần hắn không ngăn cản nàng là được. Cẩm Ngu và Linh bà rời tiệc sớm, trở lại Phủ Phong Vương. Cho nên về sớm hơn Lãnh Bằng Cơ nửa tiếng. Nàng nói lời cảm tạ với đạo sĩ Thiên Nhất rồi không dám tiếp tục trì hoãn, đi ra khỏi phòng cáo từ với Duệ Vương Phi, sau khi trở lại yến tiệc nàng không thấy bóng dáng của Cẩm Ngu và Linh bà thì lập tức đi thẳng vào vấn đề hỏi Mộ Dung Phong. "Cẩm Ngu đâu?" Mộ Dung Phong lơ đễnh: "Sau khi nàng và đạo sĩ Thiên Nhất rời đi thì họ cũng cáo từ trở về rồi". Quả nhiên. Việc này không thể chậm trễ nữa, nàng lập tức gọi Mộ Dung Phong nhanh chóng lên xe ngựa về phủ. Mộ Dung Phong khó hiểu: "Vừa rồi đạo sĩ Thiên Nhất nói với nàng cái gì? Sao lại vội vàng rời đi như vậy?” Lãnh Băng Cơ quyết định nói rõ với hắn: "Tấm thẻ trúc lần trước khiến ta không thể yên lòng, cho nên ta vừa thỉnh giáo đạo sĩ Thiên Nhất, ông ta nói cho ta biết có người đang dùng tà thuật để đối phó ta. Ta không thể bỏ ngoài tai, nhất định phải quay về phủ nhanh chóng nắm bắt thời co." "Nàng đang nghi ngờ Linh bà đó quấy phá nàng phải không? Nếu nàng lo lắng thì phải bà ta hồi cung là được.” "Không được!" Giọng nói của Lãnh Băng Cơ hơi cao: "Chàng yên tâm để người như thể hầu hạ trước mặt mẫu phi sao? Rõ ràng là chàng không tin lời ta, cảm thấy là ta đa nghi có phải không? Cho nên mới trả lời cho có lệ như vậy." "Loại chuyện thần ma quái dị này ta luôn không quá mức tin tưởng. Lời của đạo sĩ Thiên Nhất ta lại càng không tín. Ông ta uống rượu xong thích ăn nói bừa bãi lung tung, lần trước ông ta tính bát tự cho ta đã đủ chứng tỏ rồi”. Trước kia ta cũng không tin, đến tận khi ta đi đến bên cạnh chàng! Nét mặt Lãnh Băng Cơ nghiêm túc: "Chuyện này chàng nhất định phải nghe ta, Linh bà này có lại lịch không đơn giản, tuyệt đối không thể tiếp tục giữ lại, tốt nhất là phải diệt cỏ tận gốc. Bao gồm cả Cẩm Ngu, trước kia ta vẫn luôn cảm thấy qua mấy ngày nữa cứ trả nàng ta về cung là được, nhưng giờ ta rất lo lắng, lỡ như nàng ta chó cùng rút giậu, ra tay với mẫu phi thì phải làm sao?” Mộ Dung Phong vẫn không cho là đúng: "Nàng nói thế nào thì là thể ấy, bổn vương nghe lời nàng.” Lãnh Băng Cơ không nói thêm nữa, trước kia gặp loại chuyện này nàng cũng chỉ xì mũi coi thường. Muốn thay đổi quan niệm đã bén rễ lâu ngày của một người không hề dễ dàng, huống chi là Mộ Dung Phong đã chinh chiến sa trường, bàn tay giết chóc vô số? Kể ra thì người ta là thanh mai trúc mã bao nhiêu năm, phần tình cảm đó không phải nàng chỉ nói hai ba câu là có thể lay chuyển được. Chỉ cần hắn không ngăn cản nàng là được.

Cẩm Ngu và Linh bà rời tiệc sớm, trở lại Phủ Phong Vương. Cho nên về sớm hơn Lãnh Bằng Cơ nửa tiếng.

Thể loại: Nữ sinh , Cổ đại , Xuyên không , Cung đình hầu tước

Quảng cáo

Giới thiệu nội dung

  • Chương 297: Tỷ nhi của Lâm Lang Các
  • Chương 298: Con gái của bà đã chết từ lâu rồi
  • Chương 299: Chọc ta tức giận ta chết cho ngươi xem
  • Chương 300: Vì sao lại đối xử tốt với ta như vậy?
  • Chương 301: Ưng Hoàng giáo chủ xuất hiện
  • Chương 302: Ngươi là thần tiên hay là yêu tinh
  • Chương 303: Cái chết của Tứ di nương có ẩn tình khác
  • Chương 304: Thẩm vấn Lãnh Băng Nguyệt
  • Chương 305: Chàng không thể bỏ thiếp
  • Chương 306: Đừng hòng mẫu bằng tứ quý
  • Chương 307: Nam nhân tệ bạc xứng đáng nói lời yêu thương sao
  • Chương 308: Ta chính là muốn giết người phóng hỏa
  • Chương 309: Đón Lãnh Băng Nguyệt trở về phủ
  • Chương 310: Trích lời của tra nam
  • Chương 311: Ba cái cớ của nam nhân không chung thủy
  • Chương 312: Tiểu nhân đắc chí
  • Chương 313: Giao tình của Ma Kính
  • Chương 313: Giao tình của Ma Kính
  • Chương 314: Kết liên minh
  • Chương 315: Linh bà xuất hiện rồi
  • Chương 316: Người của Thánh Nữ giáo xuất hiện
  • Chương 317: Khổ nhục kế của Mộ Dung Phong
  • Chương 318: Nàng căn bản không phải người
  • Chương 319: Oán hận heo hay oán hận cải trắng?
  • Chương 320: Tiểu Chi cô nương này có chút kỳ lạ
  • Chương 321: Quỷ che mắt
  • Chương 322: Tỷ không đi nữa
  • Chương 323: Vừa tự làm lại tự diễn
  • Chương 324: Hài nhi oan uổng sắp chết rồi
  • Chương 325: Điệu hổ ly sơn
  • Chương 326: Ta không thèm vào đánh rắm
  •  Chương 327: Khiến hắn biến mất vĩnh viễn
  • Chương 328: Giết người diệt khẩu
  • Chương 329: Trong án có án
  • Chương 330: Cả đất toàn lông gà
  • Chương 331: Xem ai sẽ là người chiến thắng
  • Chương 332: Tôn tử, ta là tổ tông của người
  • Chương 333: Ta muốn đại khai sát giới
  • Chương 334: Hỏa thiêu Kiêm Gia Điện
  • Chương 335: Ám sát Hoàng đế
  • Chương 336: Sự quản thúc trá hình
  • Chương 337: Thì ra bà là một người bà bà như vậy
  • Chương 338: Mẹ chồng nàng dâu đâu nhau ba trăm trận
  • Chương 339: Gừng càng già càng cay
  • Chương 340: Ngươi lập tức bỏ cái suy nghĩ này đi
  • Chương 341: Con mèo báo bị lột da
  • Chương 342: Nằm không cũng dính đạn
  • Chương 343: Lão già này không dễ bị lừa
  • Chương 344: Ăn ngón chân để thừa
  • Chương 345: Má ơi, cây già nở hoa
  • Chương 346: Là tôn tử lớn của ta cũng không sai
  • Chương 347: Trong thiên lao xảy ra chuyện
  • Chương 348: Thuốc thử Luminol
  • Chương 349: Đàm công công bên cạnh Hoàng Hậu
  • Chương 350: Ta muốn theo quân dẹp tặc
  • Chương 351: Hợp tác với Thẩm Phong Vân tra án
  • Chương 352: Hạ độc dĩ nhiên là một con chim
  • Chương 353: Được trao là người có hiểu, liêm khiết
  • Chương 354: Giá họa Phi Ưng Vệ
  • Chương 355: Mèo mù vớ phải chuột chết
  • Chương 356: Mặt nạ này Vương gia nhà chúng ta cũng có
  • Chương 357: Nữ nhân làm nũng có mệnh tốt nhất
  • Chương 358: Biểu muội tế này nhất định phải nhận
  • Chương 359: Chúng ta phải chơi thâm
  • Chương 360: Yến tần sảy thai
  • Chương 361: Vô tình nhất là nhà đế vương
  • Chương 362: Cái lão già xấu tính này
  • Chương 363: Vụng trộm nửa đêm thật kích thích
  • Chương 364: Một đôi phụ mẫu chuyên tính kế con trai
  • Chương 365: Cẩm Ngu và hắn rất xứng đôi
  • Chương 366: Cỗ máy sản sinh độc dược
  • Chương 367: Chế giễu điểm yếu của bệnh nhân là rất không đạo đức
  • Chương 368: Bản ghi chép vết thương của Am Đạt vương tử
  • Chương 369: Tiêu chút tiền đồ của hắn
  • Chương 370: Phong Vương gia chính là con hổ giấy
  • Chương 371: Cừu thiếu chủ đã trở lại
  • Chương 372: Phong Vương gia bị nam nhân nhớ thương
  • Chương 373: Tên ngốc thuốc cao da chó
  • Chương 374: Ánh sáng tình trai bắn ra bốn phí
  • Chương 375: Kinh ngạc như bị sét đánh trúng
  • Chương 376: Một câu cho điểm
  • Chương 377: Đào hôn
  • Chương 378: Gả thay
  • Chương 379: Hai người đặt bẫy liên hoàn
  • Chương 380: Dị tượng từ trên trời ban xuống
  • Chương 381: Không có công lao cũng cũng có khổ lao
  • Chương 382: Đùa trò người lớn trước mặt mọi người
  • Chương 383: Sở Nhược Hề muốn làm mẹ mình
  • Chương 384: Cam tâm tình nguyện mang tội oan
  • Chương 385: Lật tung Tướng phủ nhà ngươi
  • Chương 386: Sức chiến đấu của một lão già
  • Chương 387: Chữ số Ả Rập
  • Chương 388: Gậy khuấy hố phân
  • Chương 389: Người Mạc Bắc Lòng lang dạ thú
  • Chương 390: Thu thập hổ phách
  • Chương 391: Cho ngài một đồng răng vàng
  • Chương 392: Trong Am ni cô rốt cuộc có bí mật gì
  • Chương 393: Xảy ra chuyện rồi
  • Chương 394: Chàng hữu tình, thiếp hữu ý
  • Chương 395: Nhà họ Sở bàn chuyện
  • Chương 396: Nghi ngờ Lãnh Băng Nguyệt
  • Chương 397: Có dấu hiệu sinh non
  • Chương 398: Kẻ ác cáo trạng trước
  • Chương 399: Thai nhi này có gì đó không ổn
  • Chương 400: Hộp cơm bị đánh tráo rồi
  • Chương 401: Chọc thủng màng nhĩ, khóc đổ cả thành
  • Chương 402: Bảo vệ vợ không giới hạn
  • Chương 403: Muội đang ép ta đi tới bước đường cùng
  • Chương 404: Giành giật mỹ nam trên đường phố
  • Chương 405: Lắng nghe góc tường
  • Chương 406: Cuộc sống là một sự sợ hãi ở khắp mọi nơi
  • Chương 407: Sao răng của phụ hoàng lại mất hết
  • Chương 408: Ban thưởng của Hoàng đế có một không hai
  • Chương 409: Xôi hỏng bỏng không
  • Chương 410: Cẩm Ngu chạy trốn
  • Chương 411: Cơn ác mộng vĩnh viễn của Cẩm Ngu
  • Chương 412: Tìm chủ nhà hợp tác
  • Chương 413: Lãnh Băng Nguyệt làm sao lại có thể tư thông với hắn được?
  • Chương 414: Chỉ muốn giết người cho vui
  • Chương 415: Tập luyện làm phẫu thuật triệt sản
  • Chương 416: Chẳng lẽ vương phi muốn bỏ trốn?
  • Chương 417: Xung quanh các ngươi có gián điệp
  • Chương 418: Thủ lĩnh của Phi Ưng vệ hóa ra là hắn!
  • Chương 419: Bình giấm bị đập vỡ 
  • Chương 420: Đứa trẻ được bao nhiêu tháng? 
  • Chương 421: Hồi phủ quy lang nha bổng! 
  • Chương 422: Vương gia, chuyện lớn không ổn rồi! 
  • Chương 423: Bị Phi Ưng Vệ bắt đi 
  • Chương 424: Tại sao tẩu lại muốn nhắm vào Phi Ưng Vệ 
  • Chương 425: Dã tâm của Tề Cảnh Vân 
  • Chương 426: Tẩu đã hạ độc đệ bằng thứ thuốc độc gì vậy 
  • Chương 427: Bong bóng trong người 
  • Chương 428: Ăn cắp nhẫn không gian 
  • Chương 429: Lại bị phát hiện 
  • Chương 430: Người của Kỳ vương phủ đến 
  • Chương 431: Cha đứa nhỏ là Mộ Dung Phong? 
  • Chương 432: Ta không cần ngươi cứu, được không? 
  • Chương 433: Cùng đến chỗ chết? 
  • Chương 434: Thì nói bổn thiếu chết rồi 
  • Chương 435: Có chết cũng không nhắm mắt 
  • Chương 436: Lời thú tội 
  • Chương 437: Sự thật của Xích Luyện Thủ Cung 
  • Chương 438: Đứa trẻ này ngốc rồi 
  • Chương 439: Lời ân hận của Mộ Dung Phong 
  • Chương 440: Hồn xiêu phách lạc 
  • Chương 441: Có ý đồ xấu 
  • Chương 442: Hôm nay ta sẽ cho nó ăn một bữa no nê! 
  • Chương 443: Đi tìm Tề Cảnh Vân để tính sổ 
  • Chương 444: Thê tử của huynh, đệ không thể dòm ngó 
  • Chương 445: Kỳ vương gia trúng tà thuật 
  • Chương 446: Sợ rằng Cẩm Ngu đã hồi kinh 
  • Chương 447: Thư hòa ly 
  • Chương 448: Đường lui của ta 
  • Chương 449: Lãnh Bằng Nguyệt sảy thai 
  • Chương 450: Lẽ nào chàng thật sự quên rồi sao? 
  • Chương 451: Đúng người đúng tội 
  • Chương 452: Gõ chết nhà ngươi cái thứ khốn kiếp 
  • Chương 453: Hóa giải Nhiếp Hồn Thuật 
  • Chương 454: Kết cục của Lãnh Băng Nguyệt 
  • Chương 455: Chú chó nhỏ trong quan tài 
  • Chương 46: Ta cảm thấy mình còn có thể giúp nàng một tay 
  • Chương 457: Đúng là ngu ngốc mà 
  • Chương 458: Bí mật của chiếc nhẫn hộ tiễn 
  • Chương 459: Dù là nam hay nữ, bản thiếu gia cũng ăn sạch 
  • Chương 460: Sổ ghi chép của Tề Cảnh Vân 
  • Chương 461: Bây giờ ta sắp sinh đứa trẻ ra rồi 
  • Chương 462: Đây chính là nhi tử của Cừu thiếu chủ ta 
  • Chương 463: Năm năm sau 
  • Chương 464: Điều tra vụ án đến tận trên giường 
  • Chương 465: Cứu trợ thiên tai ở Dự Châu 
  • Chương 466: Tốt xấu gì cũng do một tay ta nuôi lớn 
  • Chương 467: Thiếu gia bị chôn sống 
  • Chương 468: “Đệch mịa” cả thiên hạ 
  • Chương 469: Nhan sắc là lớn nhất 
  • Chương 470: Nơi bắt nguồn dịch bệnh 
  • Chương 471: Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi 
  • Chương 472: Tên ma ốm 
  • Chương 473: Rốt cuộc có lại lịch gì? 
  • Chương 474: Căn cơm không vỡ 
  • Chương 475: Nạn dân bạo loạn 
  • Chương 476: Khâm sai đại nhân giá lâm 
  • Chương 477: Phu nhân Lương Khương chính là Băng Cơ 
  • Chương 478: Âm mưu của người Nam Chiếu 
  • Chương 479: Một con cá lớn 
  • Chương 480: Ta muốn nữ nhân này 
  • Chương 481: Tiểu Vân Triệt đến rồi 
  • Chương 482: Quả nhiên là nhi tử của Băng Cơ 
  • Chương 483: Ta cũng không thiếu phụ thân 
  • Chương 484: Phụ tử gặp lại 
  • Chương 485: Tìm một người phụ thân mới cũng rất tốt 
  • Chương 486: Nổi giận đến mức dựng ngược cả tóc vì hồng nhan 
  • Chương 487: Kim tôn từ trên trời rơi xuống 
  • Chương 488: Lại thêm một trăm nghìn quân binh 
  • Chương 489: Lật thẻ bài 
  • Chương 490: Lo chuyện bao đồng 
  • Chương 491: Vượt quãng đường xa xôi đuổi theo thê tử 
  • Chương 492: Muội muội của tên ma ốm
  • Chương 493: Tìm kiếm mẫu cổ 
  • Chương 494: Người bí ẩn ở bên trong tủ
  • Chương 495: Tha hương gặp cố nhân 
  • Chương 496: Mẹ nó, sao lại ác như vậy? 
  • Chương 497: Đồ biến thái chết tiệt 
  • Chương 498: Chân tướng năm năm về trước 
  • Chương 499: Mộ Dung Phong tới rồi 
  • Chương 500: Tình yêu, từ trên trời giáng xuống 
  • Chương 501: Phong Vương gia cười như một tên ngốc 
  • Chương 502: kẻ địch gặp nhau, hết sức tức giận 
  • Chương thứ 503: Cái mặt trông ngốc nghếch 
  • Chương 504: Cái chiêng này dùng để chữa cháy 
  • Chương 505: Ta giúp hai người sinh hài nhi 
  • Chương 506: Cuối cùng cũng đánh nhau rồi. 
  • Chương 507: Bí mật về nhẫn không gian 
  • Chương 508: Bóng dáng dưới ngọn nến, âm thanh trong màn trướng 
  • Chương 509: Khói trùng độc 
  • Chương 510: Đây còn là nam nhân sao? 
  • Chương 511: Mỹ nhân nhổ đờm 
  • Chương 512: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật 
  • Chương 513: Đây là conuong anh tuấn của nhà nào? 
  • Chương 514: Khải hoàn về kinh 
  • Chương 515: Người đâu, trói nó lại!
  • Chương 516: Gió Đông áp gió Tây
  • Chương 517: Muốn trống kêu phải dùng dùi nặng mà gõ
  • Chương 518: Mau cứu Vương gia nhà ta
  • Chương 519: Thúc thúc thử làm nhi tử của nàng một chút xem?
  • Chương 520: Như vậy là giống ta sao?
  • Chương 521: Gặp chiếu phá chiêu
  • Chương 522: Tay không bẫy được sói
  • Chương 523: Hắn trộm ngọc tỷ về
  • Chương 524: Không được chiều theo tật xấu này của người
  • Chương 525: Ngươi đã bị bao vây
  • Chương 526: Tấm lòng lao tâm khổ tứ của lão gia tử
  • Chương 527: Thánh chỉ tứ hôn của Thẩm Phong Vân
  • Chương 528: Lão gia tử quá vô sỉ
  • Chương 529: Khổ nhục kế
  • Chương 530: Kim bài miễn đánh
  • Chương 531: Cần phải nạp thiếp cho Lãnh Thanh Hạc ?
  • Chương 532: Tại sao người vẫn còn sống?
  • Chương 533: Lãnh Băng Nguyệt đã chết
  • Chương 534: Ăn sủi cảo lên kiệu hoa
  • Chương 535: Đại hôn
  • Chương 536: Nửa đường đoạt hôn
  • Chương 537: Cách thức náo động phòng
  • Chương 538: Lấy hết xiêm y của ngươi
  • Chương 539: Tiền riêng của Mộ Dung Phong
  • Chương 540: Động phòng hoa chúc
  • Chương 541: Cùng nhau, có được không?
  • Chương 542: Cuộc làm ăn này thật lỗ vốn
  • Chương 543: Mộ Dung Thái Địch
  • Chương 544: Núi có núi cao hơn, quỷ có quỷ mạnh hơn.
  • Chương 545: Tâm tư của Lãnh Băng Cơ
  • Chương 546: Lấy máu nhận con
  • Chương 547: Đòn phản công tuyệt đẹp
  • Chương 548: Con tin Nam Chiểu
  • Chương 549: Mũi tên của Thần tình yêu Cupid
  • Chương 550: Giành thê tử với lão tử
  • Chương 551: Vì nam nhân mà chiến đấu, quang vinh
  • Chương 552: Đều là các ngươi ép ta
  • Chương 553: Bản Mệnh cổ là một con bọ ngựa?
  • Chương 554: Âm thanh quen tai
  • Chương 555: Kinh ngạc vui mừng vô cùng to lớn
  • Chương 556: Cảnh ngộ bi thảm của Cẩm Ngu
  • Chương 557: sự ký sinh của rắn sắt chỉ
  • Chương 558: Khấu đầu bái sư
  • Chương 559: Cẩm Ngu xuất hiện ở Nam Chiếu 
  • Chương 560: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
  • Chương 561: Cặn bã không xứng đáng để mặc 
  • Chương 562: Ngươi là con trai của Lãnh Băng Cơ sao? 
  • Chương 563: Roi da nhỏ tung hoành 
  • Chương 564: Có người muốn ra tay 
  • Chương 565: Bệnh của phò mã, ta có thể chữa 
  • Chương 566: Kế một mũi tên trúng hai con nhạn 
  • Chương 567: Cái lưỡi chính là lưỡi đao giết người 
  • Chương 568: Đoạn tụ của phò mã gia 
  • Chương 569: Lời khó nói 
  • Chương 570: Giá y gấm lưu vân 
  • Chương 571: Lừa phụ thân cho vui thôi 
  • Chương 572: Tại sao có rùa đen trên lưng phụ thân? 
  • Chương 573: Nguyên lý nóng nở lạnh teo 
  • Chương 574: Hộ trồng dâu chuyên nghiệp 
  • Chương 575: Kim Vũ đổi tính hả? 
  • Chương 576: Thư từ Cừu thiếu chủ 
  • Chương 577: Đập bàn khóc lóc om sòm 
  • Chương 578: Tặng đồ cưới 
  • Chương 579: Yến tần ngã xuống nước 
  • Chương 580: Con ma rơi xuống nước tìm người thế thân 
  • Chương 581: Thịt tự đưa tới cửa 
  • Chương 582: Đại hôn của Thẩm Phong Vân 
  • Chương 583: Tổng tử quan âm 
  • Chương 584: Áp lực đến từ Tiểu Vân Triệt 
  • Chương 585: Nạp Trắc Phi 
  • Chương 586: Chuyện ma quái trong tướng phủ 
  • Chương 587: Có người giả thần giả quỷ 
  • Chương 588: Dơi gõ cửa 
  • Chương 589: Máu tươi Phù Du Các 
  • Chương 590: Thân là quân tử, bụng dạ tiểu nhân
  • Chương 591