Phải chẳng kết thúc Chuyện người con gái Nam Xương là kết thúc có hậu

Nêu những nhận xét của em về Vũ Nương qua lời thoại sau của nhân vật

Tìm bố cục của truyện bằng cách hoàn thành sơ đồ sau [ghi vào vở]

Hãy nêu nghĩa của các từ được in đậm trong những ví dụ trên.

Kể tóm tắt văn bản Chuyện người con gái Nam Xương

Từ chân trong các câu sau là từ nhiều nghĩa. Hãy xác định:

Trong hai câu thơ: Ngày ngày mặt tời đi qua trên lăng

Mời các em học trò lớp 9 cùng tham khảo bài văn mẫu Suy nghĩ về xong xuôi của Chuyện người con gái Nam Xương cụ thể dưới đây. Với bài văn mẫu này, các em sẽ cảm thu được nỗi chua xót và niềm bi cảm của tác giả với căn số bi thương của người đàn bà Việt Nam dưới cơ chế phong kiến. Chúc các em học tập thật tốt nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài giảng Chuyện người con gái Nam Xương.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

– Giới thiệu đôi nét về tác giả Nguyễn Dữ và truyện “Chuyện người con gái Nam Xương”.

– Suy nghĩ của em về xong xuôi của truyện.

b. Thân bài:

– Tóm lược truyện “Chuyện người con gái Nam Xương”.

– Nhận xét về xong xuôi có 2 luồng quan điểm trái chiều:

+ Hoàn thành có hậu: Vũ Nương được sống phấn kích dưới thủy cung, được tẩy oan.

+ Hoàn thành vẫn còn thảm kịch: Khi sống, Vũ Nương chỉ mong được vui niềm vui nghi gia bên chồng con. Khi chết, Vũ Nương sống dưới thủy cung, mãi mãi chẳng thể hưởng hạnh phúc gia đình, xa chồng, xa con, âm dương xa cách. Trương Sinh 1 mình nuôi con, sống những tháng ngày trong ân hận giày vò. Nhỏ Đản mồ côi mẹ, sống thiếu tình thương của mẹ. Gia đình tan tành, hạnh phúc đổ vỡ, thảm kịch đấy vẫn kéo dài.

– Dẫu có nhân tố ảo huyền, Vũ Nương vẫn sống ở 1 toàn cầu khác, được giải oan nhưng mà hạnh phúc ko toàn vẹn.

– Hoàn thành của truyện tuy thỏa mãn ước mong về công bình ở đời: người tốt sẽ gặp được những điều tốt. Nhưng hiện thực thì không hề khi nào cũng vậy.

→ Bi kịch vẫn còn đấy trong cái kết của truyện, gợi cho chúng ta nhiều sự bi cảm, xót xa cho những người đàn bà có phẩm giá tốt đẹp lại chịu nhiều thảm kịch dưới cơ chế phong kiến khắc nghiệt.

– Căn số xấu số của Vũ Nương cũng là căn số xấu số của rất nhiều đàn bà khác, họ chỉ có thể cam chịu, khuất phục.

c. Kết bài:

– Suy nghĩ, tình cảm của em về cái kết của đối tượng Vũ Nương.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy viết bài văn nêu nghĩ suy về xong xuôi của Chuyện người con gái Nam Xương.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Với đặc thù riêng của thể loại truyền kỳ, Nguyễn Dữ đã thông minh thêm phần cuối của câu chuyện. Vũ Nương đã ko chết, hay nói đúng hơn, nàng được sống cuộc sống khác bình an và tốt đẹp hơn ở chốn thủy cung. Tại đây, Vũ Nương ngẫu nhiên gặp 1 người cùng làng là Phan Lang. Nàng đã nhờ Phan Lang gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn cho Trương Sinh. Trương Sinh nghe Phan Lang kể, biết vợ bị oan, bèn lập đàn tẩy oan trên bến Hoàng Giang. Vũ Nương trở về, ngồi trên 1 chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, khi ẩn, khi hiện, nói với chồng lời tạ từ rồi vĩnh viễn trở về chốn làng mây cung nước.

Đây là 1 xong xuôi phần nào có hậu. Vì Vũ Nương được tẩy oan, nàng được sống ở chốn thủy cung với các nàng tiên, giống mô típ Thánh Gióng về trời, An Dương Vương xuống biển, Mị Châu chết, máu trở thành ngọc trai… trong truyện cổ tích Việt Nam. Nó trình bày ước mong của dân chúng về sự công bình trong cuộc đời: ở hiền gặp lành, người tốt dù có gặp bao lăm oan khúc, rốt cục cũng sẽ được giải oan, được trả lại thanh danh và phẩm chất.

Tác phẩm là ngôn ngữ đồng cảm, trân trọng, ca tụng của tác giả đối với con người đặc trưng là người đàn bà. Toàn bộ câu chuyện quay quanh cuộc đời và căn số bi thương của người con gái dễ nhìn, nết na tên là Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương. Phcửa ải nói rằng Nguyễn Dữ ko có ý định cho Vũ Nương mang đức tính của 1 đàn bà yêu nước hay 1 mỹ nhân nơi gác tía lầu son. Vũ Nương là người đàn bà bình dân vốn con kẻ khó có 1 khao khát bao trùm cả cuộc đời – Ấy là niềm vui nghi gia nghi thất. Nàng mang đầy đủ vẻ đẹp của 1 người đàn bà lý tưởng “tính đã thuỳ mị nết na lại thêm có tư dung tốt đẹp ”. Càng đi sâu vào câu chuyện ta càng thấy vẻ đẹp của nàng được tác giả trình bày rõ nét. Trong những ngày đoàn tụ ít oi, dù Trương Sinh con nhà hào phú tính vốn đa nghi, đối với vợ thường phòng đề phòng quá sức nhưng mà nàng khôn khéo cư xử, gìn giữ mực thước nên gia đình ko lúc nào phải thất hoà. Khi tiễn chồng đi lính, ước mơ to nhất của nàng không hề là công danh phú quý nhưng mà là khát khao ngày chồng về “mang theo 2 chữ bình an thế là đủ rồi”. Những ngày chồng đi xa, nàng đích thực là 1 người mẹ hiền, dâu thảo, chăm nom thuốc men nhiệt tình lúc mẹ chồng đau yếu, hậu sự tế lễ chu tất lúc mẹ chồng nhắm mắt xuôi tay. Nguyễn Dữ đã đặt những lời truyền tụng xinh xắn nhất về Vũ Nương vào mồm của chính mẹ chồng nàng khiến nó trở thành hết sức ý nghĩa “sau này trời xét lòng lành ban cho phúc đức, giống dòng tốt tươi con cháu đông đàn, xanh kia quyết chẳng phụ con cũng như con đã chẳng phụ mẹ”. Người thiếu phụ tận tụy, hiếu nghĩa đấy còn là 1 người vợ thuỷ chung đối với chồng. Trong suốt 3 5 chồng đi chinh chiến, người thiếu phụ trẻ trung dễ nhìn đấy 1 lòng 1 dạ chờ chồng, nuôi con:“xa cách 3 5 gìn giữ 1 tiết, tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng, ngõ liễu tường hoa chưa hề bén gót”. Dưới ngòi bút của Nguyễn Dữ, Vũ Nương được mọi người tình mến bằng tâm tính, phẩm hạnh của nàng. Trong cái nhìn nâng niu trân trọng của ông, Vũ Nương là con người của gia đình, tiết hạnh của nàng là tiết hạnh của 1 người vợ hiền, dâu thảo, 1 người tình mến cuộc sống gia đình và làm mọi việc để gìn giữ, vun đắp cho hạnh phúc.

Người đàn bà dịu dàng, hiếu nghĩa, tận tuỵ và chung thủy đấy đúng ra phải được bồi thường xứng đáng bằng 1 gia đình yên ấm, phúc lộc đề huề. Nhưng tai ác thay, 1 ngày kia chồng nàng đi chinh chiến trở về, nghe lời trẻ nhỏ đinh ninh là vợ hư, nhiếc mắng, đánh đập và đuổi nàng đi bất chấp sự can ngăn của xóm giềng và lời than rớm máu của người vợ trẻ. Không có dịp để thanh minh, trái tim tan tành, bế tắc bởi “bình rơi, trâm gãy, mây tạnh, mưa tan, sen rũ trong ao, liễu tàn trước gió ”. Tới bến Hoàng Giang, người thiếu phụ âu sầu nguyền rằng:“Kẻ bạc phận này duyên phận hẩm hiu chồng con rẫy bỏ, điều đâu bay buộc tiếng chịu nhuốc nhơ, thần sông có linh xin ngài chứng giám, thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh trắng gìn lòng, xuống nước xin làm ngọc Mị Nương, vào đất xin làm cỏ Ngu Mĩ…” Với nàng, cái chết là hành động quyết liệt rốt cục thiết yếu để bảo toàn danh dự. Nhịp văn dập dồn, lời văn thống thiết như cực tả nỗi niềm đồng cảm, xót thương của tác giả đối với người thiếu phụ chung thủy nhưng mà bạc phận! Thương nàng ông thông minh ra 1 toàn cầu thần tiên êm ả trong chốn làng mây cung nước để Vũ Nương được sống như 1 nàng tiên. Phcửa ải chăng đấy cũng chính là dụng tâm của tác giả:người tốt sẽ được được bồi thường xứng đáng, ở hiền ắt sẽ gặp lành?

Tuy nhiên, xong xuôi này vẫn mang màu sắc thảm kịch: Vũ Nương trở về oai nghi, đặc sắc nhưng mà chỉ nhấp nhoáng, khi ẩn khi hiện ở giữa dòng sông rồi vĩnh viễn mất tích. Tất cả chỉ là ảo giác,hư không và nhanh chóng tan biến, nó góp phần tô đậm nỗi đau của người đàn bà bạc phận.Thực tại lại trở về với thực tại: Vũ Nương vĩnh viễn chẳng thể trở về dương gian, nàng chẳng bao giờ được làm vợ, làm mẹ như mong muốn to nhất của đời nàng; chàng Trương vẫn phải trả giá cho hành động phũ phàng của mình, sống trong cảnh phòng ko vắng ngắt…ngồi buồn dưới ngọn đèn khuya; nhỏ Đản mãi mãi ko còn mẹ…

Trước nỗi oan ko gì thổ lộ được [vì Trương Sinh ko nói rõ nguyên do việc nổi nóng của mình], cuộc đời Vũ Nương tuyệt vọng: nếu sống thì phải mang cái tiếng phản chồng đầy ô nhục. Cho nên, dẫu vẫn còn khát khao vấn vương hạnh phúc dương gian, nàng đành bằng lòng cái chết, trầm mình xuống sông Hoàng Giang.

Thân phận bé nhoi, bọt bèo của người đàn bà dưới cơ chế phong kiến là vậy, họ ko được làm chủ cuộc sống của mình, xoành xoạch là kẻ tiêu cực, hứng chịu những oan khiên, đắng cay. Căn số xấu số của Vũ Nương gợi tới bao phong 3 bão táp đã đi qua cuộc đời của những Đạm Tiên, Thúy Kiều, Tiểu Thanh, người nô tỳ, người chinh phụ,… trong văn chương trung đại.

Nhưng nếu chỉ ngừng lại ở đấy, tác phẩm của Nguyễn Dữ ko tiến xa hơn câu chuyện dân gian là mấy. Nguyễn Dữ đã hết sức trằn trọc với căn số của người con gái đa đoan trong tác phẩm của mình. Tin tưởng và yêu quý đối tượng, nhà văn đã để nàng gửi mình chốn cung mây dưới nước của Linh Phi. Chốn đấy dẫu chẳng được sum họp cùng trẻ nhỏ, người nhà song vẫn là nơi biết trọng những tâm hồn trong đẹp. Vũ Nương trở về thế gian trong ánh sáng lung linh ảo huyền của ánh nến, mặt nước diệu kỳ.

“Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ đã góp 1 ngôn ngữ bác ái, nhân đạo để đòi quyền được sống, thừa hưởng hạnh phúc của người đàn bà Việt Nam dưới cơ chế phong kiến suy vong. Chính cảm hứng nhân đạo trong tác phẩm đã giúp “Chuyện người con gái Nam Xương” của ông đi suốt những 5 tháng lịch sử thăng trầm của dân tộc.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Căn số của Vũ Nương trong “Chuyện người con gái Nam Xương” cũng là căn số của nhiều người đàn bà dưới cơ chế phong kiến, xong xuôi của truyện liệu có phải là cái kết kiêm toàn, có hậu hay đấy là nỗi âu sầu dằng dai kéo dài? Với tấm lòng nhân đạo, bao dong của Nguyễn Dữ ta thấy Vũ Nương được tẩy oan và vẫn sống ở 1 toàn cầu khác nhưng mà hiện thực đau lòng vẫn luôn còn đó. Nguyễn Dữ sống vào khoảng thế kỉ XVI, “Chuyện người con gái Nam Xương” là 1 trong 20 truyện trích trong ” Truyền kì mạn lục”, ông đã biên chép lại những câu chuyện trong dân gian với 1 sự gia công hư cấu, thông minh, đẽo gọt vừa trình bày tấm lòng và đề đạt hiện thực xã hội phong kiến thối nát đương thời.

Vũ Nương là người đàn bà có dung nhan, tiết hạnh kiêm toàn. Nàng gả cho Trương Sinh và 1 lòng chăm lo cho chồng, mẹ chồng và việc nhà cửa vô cùng tỷ mỉ. Vũ Nương biết chồng có tính hay ghen tuông nhưng mà nàng chưa từng để gia đình phải bất hòa. Khi chồng đi lính, Vũ Nương mang thai, nàng ở nhà chăm nom mẹ chồng lúc ốm đau, bệnh tật như mẹ ruột tới nỗi người mẹ chồng trước lúc mất cũng trăn trối những lời chúc phúc cho nàng. Vũ Nương vò võ 1 mình nuôi con, chờ chồng về để vui niềm vui nghi gia, hạnh phúc gia đình toàn vẹn. Thời gian qua mau, nhỏ Đản dần khôn to và hỏi cha đâu. Vũ Nương chỉ vào cái bóng của mình trong đêm và nói rằng đấy là cha của Đản. Khi chồng trở về, nghe lời nhỏ Đản đã mắng chửi và đánh đập Vũ Nương vì cho rằng nàng thất tiết, ko giữ đạo vợ chồng. Vũ Nương giảng giải hết lời nhưng mà Trương Sinh ko nghe. Nàng gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự sát để chứng tỏ tấm lòng trong lành. Thời gian sau, có người cùng làng tên là Phan Lang vì từng cứu Linh Phi khi hóa rùa nên được Linh Phi cứu sống, vô tình gặp Vũ Nương ở thủy cung. Khi Phan Lang sắp trở về dương gian, Vũ Nương gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn cho Trương Sinh. Biết vợ bị oan, Trương Sinh theo lời nhắn, lập đền tẩy oan cho Vũ Nương. Nàng trở về nói lời đa tạ và mất tích. Câu chuyện truyền kỳ xong xuôi nhưng mà hiện thực vẫn còn đau đáu những nỗi niềm thân phận, thảm kịch của những người đàn bà như Vũ Nương vẫn còn tái diễn. Cái kết đấy gợi lên 2 luồng quan điểm trái chiều: Hoàn thành có hậu hay xong xuôi tiềm tàng nỗi đau thảm kịch?

“Chuyện người con gái Nam Xương” là 1 câu chuyện được lưu truyền trong dân gian, cái kết nàng được tẩy oan và sống ở thủy cung của Linh Phi là 1 cái kết xem như có hậu. Vì rốt cục oan khúc của nàng được giải, nàng vẫn được sống dù là ở toàn cầu khác. Từ đây, nàng ko còn phải toan lo, khó nhọc vì chồng con nữa. Người tốt xứng đáng thừa hưởng hạnh phúc. Ấy là ước mơ, là bài học bao đời dân gian truyền dạy con cháu. Cái kết này hoàn toàn thỏa mãn ước mơ về sự công bình, nhơn nghĩa ở đời.

Vũ Nương sau 1 đời khổ đau, hi sinh vì chồng con, lại phải tìm tới với cái chết oan ức. Nguyễn Dữ ko muốn người con gái “tính đã thuỳ mị nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp” đấy phải chịu số kiếp “hẩm hiu”. Vì vậy, ông đã thông minh thêm phần xong xuôi mang thuộc tính ảo huyền. Vũ Nương ko chết nhưng mà được sống ở động tiên dưới thuỷ phủ. Nhà văn để cho nàng được sống những tháng ngày vui vẻ trong tình mến thương của các nàng tiên. Sống ở đấy, nàng phần nào vơi được nỗi khổ trên trần giới. Nhưng Vũ Nương là 1 người vợ chung thuỷ, 1 người mẹ rất mực yêu con. Thành ra nhưng mà cảnh sống phấn kích, đủ đầy ko làm nàng nguôi vơi đi nỗi lòng vấn vương trần giới. Nàng luôn hướng về quê hương, nhớ đến phần mộ tổ tông, nhớ chồng, thương con. Và trong trái tim của người đàn bà đức hạnh đấy luôn khắc khoải, ngay ngáy bởi nỗi oan chưa được giải. Thành ra việc được gặp Phan Lang với nàng là thời cơ để được giải oan, chiêu tuyết. Hình ảnh nàng hiện ra trên sông Hoàng Giang, “trên 1 chiếc kiệu hoa”, với “cờ tán, võng lọng đầy sông” là lời khẳng định mạnh bạo về tấm lòng son sắt, thuỷ chung như nhất của người con gái đấy. Dẫu khôn được trở về trần gian, nhưng mà với 1 người có tấm lòng trắng trong thì việc Vũ Nương được tẩy oan, ko chi làm vơi bớt đi nỗi day dứt của người chồng cả ghen tuông, đa nghi, nhưng mà còn thỏa nguyện mong ước khẩn thiết của dân chúng có oan phải được tẩy oan.

Nhưng xong xuôi mang những nét có hậu đấy ko làm giảm đi tính thảm kịch của câu chuyện. Vũ Nương trở về nhưng mà chỉ “đứng ở giữa dòng”, “khi ẩn, khi hiện”. Nàng và chồng con sẽ mãi mãi chia li đôi ngả, âm dương xa cách. Hạnh phúc trần giới đã vĩnh viễn rời xa nàng. Nguyễn Dữ đã ru người đọc trong cảm giác thỏa mãn vì Vũ Nương được tẩy oan, nhưng mà rồi ngay ngay lập tức kéo chúng ta trở về thực tại. Màn sương khói ảo huyền như 1 giấc mơ tan đi cũng là khi sự thực càng trở thành đắng cay, bẽ bàng. Nỗi oan của người đàn bà ko có đàn tràng nào giải nổi, dù là sự ăn năn muộn mằn của người chồng hay đàn cầu siêu của tín ngưỡng. Ấy là giấc mơ, nhưng mà cũng là 1 lời tố giác gang thép. Nó lắng lại trong lòng ta những dư vị bùi ngùi. Dù nó chỉ là ảo giác, nhưng mà nếu ko có ảo giác này thì nỗi đau của người xấu số sẽ ko được an ủi, trái tim người đọc sẽ mãi day dứt khôn nguôi.

Cái kết có nhân tố ảo huyền giúp Vũ Nương được giải oan và sống ở thủy cung, làm con người tin vào nhân quả, thiện ác, công bình ở đời. Nhưng cũng chẳng thể phủ nhận hiện thực gian ác, bất công. Câu chuyện về Vũ Nương trong “Chuyện người con gái Nam Xương” lưu truyền như 1 lời tố giác gang thép xã hội phong kiến, là lời ân oán than cho căn số con người.

Chuyện người con gái Nam Xương là truyện ngắn trung đại rực rỡ của Nguyễn Dữ, để việc mày mò và phân tách tác phẩm hiệu quả, kế bên bài Suy nghĩ về xong xuôi của Chuyện người con gái Nam Xương, các bạn có thể tham khảo thêm: Phân tích bài Chuyện người con gái Nam Xương, Suy nghĩ về xong xuôi của Chuyện người con gái Nam Xương, Bi kịch của người đàn bà trong xã hội phong kiến qua Chuyện người con gái Nam Xương, Thân phận thảm kịch của người đàn bà trong xã hội cũ qua Chuyện người con gái Nam Xương, Suy nghĩ về đối tượng Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam Xương.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Cảm nhận về vẻ đẹp của đối tượng Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ

82929

Nhân tố ảo huyền trong Chuyện người con gái Nam Xương

172781

Ý nghĩa cái bóng trong Chuyện người con gái Nam Xương

108637

Kể lại câu chuyện Chuyện người con gái Nam Xương theo cách kể của em

14381

Soạn văn 9 Chuyện người con gái Nam Xương tóm lược

2913

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Suy #nghĩ #về #kết #thúc #của #Chuyện #người #con #gái #Nam #Xương

Video liên quan

Chủ Đề