Hạnh phúc là khi biết mình thích cái gì

Từ nhỏ, chúng ta đã được dạy dỗ rằng phải biết ơn với đời thì mới có được hạnh phúc. Lớn lên, chúng ta nhận ra, sức khỏe tràn đầy, gia đình mỹ mãn, hưởng thụ cuộc sống, được làm những điều mình thích mới là hạnh phúc.

Hạnh phúc là khi con người có được cảm giác thỏa mãn đối với những việc phát sinh trong cuộc sống thường ngày, hay đó cũng chính là một sắc thái của cảm xúc. Hạnh phúc của một người không phải phụ thuộc vào việc bạn có bao nhiêu tài sản, mà là bạn có cảm thấy thỏa mãn với cuộc sống hiện tại hay không.

Sở hữu được 5 điều sau đây thì xác định cuộc sống hạnh phúc đúng nghĩa, an nhàn cả đời:

1. Sức khỏe đủ đầy

Con người chúng ta, cho dù công việc hay cuộc sống đều cần đến sức khỏe, vì nó chính là căn nguyên của vận mệnh. Không có một cơ thể kiện toàn, chúng ta không thể nào sống hạnh phúc.

Nỗ lực làm việc để tích lũy tài sản là một trong những yếu tố căn bản của cuộc sống, nhưng sức khỏe phải được xem là nguồn tài lực hàng đầu của con người, là công cụ để giúp chúng ta có thể tận hưởng mọi điều trong cuộc sống.

Liệu bạn có thể cảm thấy vui vẻ hay hạnh phúc khi trong người mang đầy bệnh? Câu hỏi này khiến bạn thức tỉnh được tầm quan trọng của sức khỏe.

2. Gia đình mỹ mãn

Hạnh phúc là một sắc thái cảm xúc của con người được kiến tạo dựa trên nền tảng cuộc sống. Có một người bạn đời tương thân tương ái, nuôi con dưỡng cái, kính dưỡng trưởng bối,... Tất cả hợp thành một gia đình trọn vẹn khiến chúng ta hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Nếu còn độc thân hoặc vẫn chưa “nên gia lập thất”, bạn sẽ không thể cảm nhận được loại hạnh phúc to lớn này.

3. Biết ơn với đời

Được sống trong hiện tại chính là phúc phần và sự may mắn của mỗi người. Đất nước ấm no, người người an vui, vật chất đủ đầy, cuộc sống muôn màu muôn vẻ. Nhưng vẫn luôn có một số người ngày nào cũng than vãn và oán trách cuộc sống, chỉ muốn nhận mà không biết cho đi. Kiểu người này không bao giờ chạm tay được đến cánh cửa của hạnh phúc.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, đời người luôn gặp phải trắc trở và thử thách. Chỉ khi biết đứng lên sau vấp ngã, bạn mới có cơ hội để tìm kiếm được an vui cuối cùng. Cầu vồng hiện ra sau cơn mưa, người biết ơn với cuộc sống chắc chắn sẽ trải nghiệm được nhiều điều mới mẻ.

4. Hưởng thụ cuộc sống

Công việc là một thứ rất quan trọng với con người. Có công việc, chúng ta mới có thể kiếm tiền chăm lo cho gia đình, mua nhà mua xe, tạo dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đây cũng có lẽ là một loại hạnh phúc.

Tiền là nền tảng của cuộc sống. Có tiền, chúng ta mới đủ năng lực để biến những thứ khác thành hạnh phúc, mới có thể sống trong cuộc đời mơ ước, làm những chuyện mình thích.

Nhưng tiền đề chính là: Bạn phải nỗ lực làm việc, xây dựng tài phúc bằng chính đôi bàn tay của mình. Chỉ có như thế, chúng ta mới có thể hưởng thụ cuộc sống một cách đúng nghĩa nhất.

5. Làm những việc mình thích

Tin chắc rằng trong xã hội hiện nay, rất nhiều người đang phải làm công việc mà bản thân không hề yêu thích. Thế nhưng không còn cách nào khác, chúng ta phải cố gắng chịu đựng để kiếm tiền chu toàn cho bản thân và gia đình.

Con người tất bật trong cuộc sống vồn vã vì muốn có cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc hơn. Nhưng nhiều người cứ mãi làm việc trong trạng thái bản thân không hề vui vẻ. Điều này có thật sự đúng đắn với mục tiêu sống cuối cùng của chúng ta?

Tớ là một người may mắn và không nhiều người may mắn như tớ. Điều may mắn lớn nhất mà tớ có được, như T. cũng hiểu, đó là chí ít cũng biết được thực sự thích gì, đam mê gì và thực sự mơ ước gì, biết được sống để làm gì.

Bạn bè tớ cũng không nhiều người may mắn như thế.

Có người chỉ biết sống theo cách đơn thuần người ta gọi là tồn tại mà không mảy may để ý nhiều đến những cái gọi là đam mê, làm việc mình thích. “Thích” đối với họ đơn giản chỉ là cảm giác khi xem 1 bộ phim hay, đọc 1 cuốn truyện thú vị, nghe 1 bài nhạc mới nổi. Họ không dằn vặt và cảm thấy mình kém may mắn bởi vì họ không biết được rằng mình là một người xui xẻo, khi không thực sự có được cái gọi là việc mình thích làm, sự đam mê thúc giục trái tim. Cuộc sống của họ chỉ tầm thường thế thôi, họ chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc sống sẽ rực rỡ, tươi đẹp như thế nào khi mình được làm điều mình thích.

Có người giống bạn, sống không đơn thuần chút nào. Sống trên đời với một mớ hỗn độn, tạp nham nào là áp lực từ gia đình, từ người thân quen và kể cả áp lực của bản thân đày đọa bản thân, áp lực từ những điều mờ mờ ảo ảo không hề xác định. Phức tạp, rối rắm như vậy nhưng họ luôn luôn đầy hoài nghi và cảm thấy mệt mỏi. Câu hỏi của họ là “Thực sự mình thích gì?”. Điều này làm dằn vặt họ nhiều. Nhiều lúc có thể mớ hỗn tạp của cuộc sống cứ đẩy, kéo họ vào guồng quay làm cho họ cứ quay quay. Họ thụ động sống chứ không thể tìm được một nguồn nội lực để vươn lên. Rồi cuối cùng, họ vẫn trơ trọi với câu hỏi lớn “Thực sự mình thích gì?”. Bởi vì có phần đam cảm, đa đoan nên họ biết dằn vặt. Họ hiểu được rằng mình là người kém may mắn, mình thiếu một mảng lớn để giải đáp cho câu hỏi ấy. Cuộc sống của họ cho nên vì thế mà đầy dằn vặt, đầy khát khao được biết, được tìm được cái mảng bị mất ấy. Những người này quả thật rất đau khổ và bế tắc.

Cũng có số ít những người may mắn. Họ thỉnh thoảng vẫn hay rú lên vào đêm khuya giữa dãy trọ chục phòng đang yên ả ngủ mỗi khi làm được ra một mô hình điện tử mới để rồi bị hàng xóm chạy sang sưng sỉa, quở trách. Đó là thằng bạn học kinh tế mà suốt ngày chỉ biết đến các con chíp, mỏ hàn, thiếc và vân vân. Họ đôi lúc quyết định từ chối một cơ hội lớn, một tiền đồ tươi sáng với 1 công ty liên doanh tầm cỡ để “đầu quân” vào phòng kế toán của một tổ chức phi lợi nhuận. Người chị sinh năm 86 cùng quê với tớ chỉ cười và chỉ vào trái tim mỗi khi tớ hỏi tại sao làm vậy. Có thể chỉ có chị ấy mới hiểu hết được 100% lý do.

Tớ cũng may mắn. Một người mà tự cho rằng mình may mắn chỉ có thể là khi người ấy hoàn toàn thỏa mãn với cuộc sống của mình. Cậu có thể hỏi lại là vậy cuộc sống của tớ có thứ gì để khiến cho tớ thỏa mãn vậy. Câu trả lời là chưa có thứ gì cả nhưng tớ có quyết tâm, tớ có mong ước, có động lực để vươn đến những thứ tớ muốn bởi vì đơn giản: tớ biết bản thân thích gì. Cái mảng lớn mà những người khác thiếu, may mắn làm sao tớ lại có được.

Con người không có người nào có thể sống mãi vì ai đó, vì những gì của ai đó được, vì đã là người ai mà chả ích kỷ, chả nghĩ lo cho bản thân họ. Sẽ có thật nhiều lúc những người thiếu đi mảng lớn “Thực sự mình thích gì?” cảm thấy sự mệt mỏi, thất vọng và tủi thân khi nhìn về chính bản thân họ. Họ mong muốn sống nhiều hơn cho bản thân, làm cho nó thỏa mãn hơn, ích kỷ hơn một chút nhưng oái oăm thay, đến cả điều mà bản thân mình mong muốn được đáp ứng họ cũng không biết được. Thế là lại lâm vào vòng luẩn quẩn không dứt. Thật không dễ chịu chút nào nếu biết vậy mà không thể làm vậy. Họ có thể phân vân: Vậy nguyên cớ là do đâu?

Những người bản lĩnh mới có được điều may mắn ấy!

Những người may mắn biết được thực sự mình thích gì là những người xét ở khía cạnh nào đó thực sự có bản lĩnh và sự dũng cảm trong nội tâm. Và họ thỉnh thoảng là những con người cá tính, khác biệt. Bản lĩnh và sự dũng cảm thể hiện ở chỗ họ biết đánh đổi, chấp nhận đánh đổi và bảo vệ cho cái bản ngã của họ trước nhiều dòng chảy, nhiều sự chi phối khác nhau.

Con người không ai có thể sống độc lập, không liên quan đến những người, những việc xung quanh. Một người phải chịu sự chi phối của rất nhiều thứ: lúc sinh ra cho đến khi lớn hơn một chút đó là mong muốn của cha mẹ, người thân; lớn lên tí nữa là mong muốn không bị thua kém bạn bè của bản thân, lớn lên tí nữa do yêu cầu của xã hội như vậy, lớn rồi là trăm thứ vô định hình và vô nghĩa khác… Chỉ những người có bản lĩnh và sự dũng cảm mới gạt bỏ đi những sự chi phối ác nghiệt trên và dành một chút gì đó cho bản thân mình. Họ chấp nhận thua kém đi một chút, chấp nhận làm cho ai đó buồn phiền một chút để có thể dành nhiều thời gian hơn, nhiều trải nghiệm hơn để biết mình thực sự thích gì. Suy cho cùng đấy là đánh đổi cả thôi.

Xã hội xung quanh chúng ta chưa có nhiều bài học về niềm đam mê, sự yêu thích. Sách giáo khoa Đạo đức không có bài nào dạy thế. Sách Giáo dục công dân cũng không. Giáo dục chỉ đầy rẫy những điều mà mình phải làm đối với người này người nọ, với xã hội, với tương lai. Ít khi người ta dạy học sinh là “làm gì thì làm nhưng hãy bắt đầu từ việc làm những gì mình thích”. Không xã hội nào có thể chấp nhận sự ích kỷ như vậy. Cho nên nhiều người đến vây giờ vẫn như còn đang quay vòng trong một cái kén. Họ sống bằng cái vỏ được đan dệt từ nhiều áp lực, từ nhiều mong muốn mà không phải xuất phát từ bản thân họ. Họ chưa một lần thoát ra được khỏi cái kén dày trịch ấy để cảm nhận được không khí bên ngoài ra sao.

Vậy phải làm sao?

  1. ạ, để tìm kiếm được mảnh ghép bị thiếu trong cuộc đời, có lẽ sẽ rất khó khăn và cực nhọc. Nhưng mình nghĩ đó là bắt buộc, đó là yêu cầu tiên quyết để sống hạnh phúc và thoải mái sau này. Cho nên nhiều lúc thực sự bản thân bạn phải dũng cảm, dũng cảm từ bỏ đi những thứ đang làm không phải điều mình thích, dũng cảm chấp nhận và đấu tranh lại những phản ứng chống đối của những người xung quanh bạn.

Hãy bắt đầu từ việc trải nghiệm lại để kiếm tìm mảng ghép “Thực sự mình thích gì?”. Có thể bạn đã làm qua nhiều việc, biết đến nhiều thứ nhưng lúc đó do còn bận bịu, vướng mắc với nhiều áp lực, chịu nhiều sợi dây ràng buộc chi phối nên trái tim bạn vẫn chưa đập thật sâu, lồng ngực vẫn chưa hít một hơi thật đầy. Bạn vẫn chưa cảm nhận được cái hay, cái thú vị của cái việc đó.

Vậy thì bây giờ phải trải nghiệm lại. Nhưng trước tiên, hãy loại bỏ mọi áp lực ra khỏi con người bạn. Hãy thử sống những ngày chỉ với bản thân mình, chỉ có bản thân mình và chỉ vì bản thân mình. Hãy đừng nghĩ đến sách vở, điểm chác, nghề nghiệp, gia đình.

Hãy thong dong trên những con phố, đến những nơi mới lạ. Hãy đừng bận tâm hôm nay có phải đến trường hay không? Sắp tới có phải thi môn nào hay không? Những việc đó không quan trọng bằng việc bạn phải tìm cho ra cái mảng ghép ấy. Chỉ khi nào không có việc để lo, không có ai để sợ thì trái tim thực sự mới thoải mái mà cảm nhận mọi thứ được.

Hãy lập 1 danh sách những thứ cần trải nghiệm rồi tuân theo danh sách ấy. Cho dù xa xôi và tốn nhiều thời gian nhưng còn hơn là thụ động đúng không? Thử tìm hiểu, thử làm thử và lắng nghe xem con tim nói gì.

“Thực sự mình thích gì?” có thể đang nằm yên ổn trong 1 góc phố nào đó, trong 1 văn phòng nào đó hoặc thậm chí ngay bên cạnh bạn.

Qua quá trình trải nghiệm lại, nếu đã tìm được mảng ghép ấy rồi, hãy dũng cảm và bản lĩnh. Đừng làm con tơ trong cái kén nữa. Lúc đó bạn phải xé toạc nó ra và bức theo con đường mà trái tim bạn chọn rồi đó!

Mình cũng gửi cho bạn 1 bài viết và giới thiệu cho bạn 1 bộ phim, xem xong, đọc xong rồi bạn sẽ có thể động lực hơn!

//nguyenthuylien.com/2012/03/11/do-what-you-love-and-love-what-you-do/ [Có cả bản tiếng Anh nhưng hãy đọc bản tiếng Việt nhé]

Còn bộ phim có tên là 3 idiots [3 thằng ngốc] của Ấn Độ!

Chúc may mắn nhé! Chí ít bạn vẫn may mắn hơn những người không nghĩ đến như bạn, những người chỉ biết tồn tại. Nên vui vì điều đó!

-----

[Liên Kết Với Tác Giả Bài Viết - Cộng Đồng Tác Giả Chuyên Sâu AUTHORITY]

Tác giả: Sơn Đoàn"Sau này tôi sẽ khoe với con mình blog này của bố nó. Chắc đến lúc đó cũng có kha khá thứ để nó nghiên cứu. Tôi sẽ bảo nó rằng: "Con yên tâm, bố màu cũng đã từng có những lúc khờ dại hơn cả mày cơ đấy." Khờ dại như là tôi của những ngày hôm nay."

Xem thêm nhiều bài viết khác của tác giả tại trang thangsondoan.com

Follow Facebook Authority - Cộng Đồng Tác Gỉa Chuyên Sâu để đọc thêm các bài viết mang tính chất chuyên sâu thuộc nhiều lĩnh vực/ chủ đề khác nhau từ các tác giả là Blogger/ Author đang sinh sống và làm việc tại Việt Nam.

Chủ Đề